HẢI YÊU - Trang 88

Anh chàng bác sĩ nhìn chiếc khăn trải giường dính đầy những vết bẩn, tức
giận hầm hứ mãi: “Thuyền trưởng thuyền trưởng, bình thường lúc nào cũng
là cái dáng vẻ thong dong biếng nhác, tôi chưa bao giờ thấy ai bị thương
mà ngài ấy lo lắng cuống quýt như vậy cả”.

Ánh mắt Nick sáng lên như sao, vẻ mặt sùng bái nói: “Victor anh không
thấy đâu, thuyền trưởng thực sự rất dũng mãnh, chỉ một đao thôi đã chém
gẫy được cây gậy răng sói cực to kia, vạt luôn nửa đầu của người ta. Anh
nói xem, nếu như tôi có được sức lực lớn như của ngài ấy thì tốt biết bao?”

Victor vừa dùng cây kéo đã khử trùng cắt quần áo bên miệng viết thương
của Nick ra, vừa nói với giọng điệu đầy vẻ khinh thường: “Cánh tay của
ngài ấy còn to hơn cả bắp đùi của cô, tính năng bùng nổ của các sợi cơ có
thể đọ được chắc? Kiếp sau mà có đầu thai thì cố gắng lên”.

Gắp dằm gỗ ra, dọn sạch mảnh vụn, đổ cồn vào vết thương như thể cồn
không mất tiền mua, nhưng hàng lông mày của Nick chỉ giật giật, không hề
hé miệng kêu đau.

Victor ngoài miệng tuy cằn nhằn không ngớt, trong lòng lại cảm thấy kinh
hãi, đứa trẻ này còn có sức chịu đựng hơn cả những kẻ từng trải ngoài kia.
Bả vai khâu mười mấy mũi, sau đó lại chữa trị ở căng chân, Victor cắt dọc
theo gấu quần đến tận đầu gối của Nick, nhìn thấy trên làn da trắng nõn của
nàng có rất nhiều những vết sẹo cũ trông vô cùng đáng sợ.

“Làm sao thế này?”

“Bị chó cắn”. Nick đáp qua loa cho xong chuyện, ánh mắt quét đi quét lại
tìm thức ăn: “Có thứ gì ăn được không? Đánh đấm cả nửa ngày, tôi đói lắm
rồi”.

Victor lại cáu: “Cô là lợn hay là thùng nước gạo hả? Vừa mới ăn trưa xong
chưa được nửa giờ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.