HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 10

cẩn thận cào bằng sáng nay?” Bà trừng mắt nhìn hai người đàn ông với vẻ
buộc tội.

“Cảm ơn bà, Molly. Bà có thể pha trà cho mọi người không? Tôi đảm

bảo ai cũng sẽ thích cho mà xem.”

“Cô nói phải.” Bà ta đóng cửa lại sau lưng và giậm chân rầm rầm dọc

theo hành lang về phía bếp.

George Walsh đợi tiếng bước chân im hẳn, mới tiến đến và chìa tay ra.

Chánh thanh tra là một người gù lưng, gầy gò, có thói quen giật đầu sang cả
hai bên khá quái dị, chúng khác gì bệnh nhân mắc chứng Parkinson, khiến
bề ngoài của ông nhuốm vẻ yếu ớt giả tạo.

“Chào cô Maybury. Nếu cô chưa quên thì trước đây chúng ta đã gặp

nhau rồi.” Ông vẫn nhớ như in lần gặp gỡ đầu tiên, cô đứng đúng ở chỗ
đang đứng lúc này. Vậy mà đã mười năm. Cô hầu như chẳng thay đổi gì,
vẫn là nữ chủ nhân của điền trang xa xôi tách bi ệt, được bao bọc nhờ gia
thế của mình. Bị kịch như thế chưa từng xảy ra. Rõ ràng, chẳng có dấu hiệu
tội ác nào trên gương mặt thản nhiên tươi cười kia. Vẻ điềm tĩnh ở cô quá
bất thường. Dân làng gọi cô là phù thủy, và ông hiểu vì sao.

Phoebe bắt tay chánh thanh tra. “Tôi còn nhớ. Đó là vụ án lớn đầu tiên

của ông mà.” Giọng cô trầm và cuốn hút. “Hồi ấy ông mới chỉ là thanh tra
thôi. Chắc ông chưa gặp các bạn của tôi, cô Cattrell và cô Goode.” Cô chỉ
về phía Anne và Diana, hai người cũng lịch sự bất tay Walsh. “Hiện tại, họ
sống ở đây.

Chánh thanh tra quan sát hai người phụ nữ với vẻ hứng thú. “Thường trú

à?” ông hỏi.

“Gần như là vậy,” Diana nói. “Khi công việc không bật buộc phải đi xa.

Chúng tôi đều làm nghề tự do. Tôi thiết kế nội thất, còn Anne là phóng
viên.” Walsh gật đầu, nhưng Anne chắc chắn ông ta đã biết hết những điều
Diana vừa nói.

“Tôi lấy làm ghen tị với các cô đấy, ” Walsh thành thật nói, ông đã thích

mê điền trang Streech kề từ lần đầu tiên trông thấy nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.