HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 148

14

Anne mệt bã cả người. Adrenaline trong mạch máu chảy khắp cơ thể cô
suốt vài giờ qua, làm kích động trí não, tăng nhịp tim, khiến cô luôn ở trạng
thái kích động nhất. Cảm giác kiệt sức đến ngay tức thì khi cô ngồi xuống
ghế sau trong xe cảnh sát. Chẳng thể nào cưỡng lại được, cô ngủ thiếp đi.
Đầu tiên, cô chỉ tựa lưng vào thành ghế, nhưng khi xe cua gấp, cô đã nằm
sõng soài xuống ghế sau mà chẳng hay biết gì nữa. Vì vậy, đám săn tin
đứng bên ngoài cánh cổng tối om của điền trang Streech đã bỏ lỡ tấm ảnh
mà họ ngóng đợi cho bài báo Thấm vấn về vụ giết người - Cô phóng viên bị
đưa đi tra hỏi
. Họ thấy quá nhiều xe cảnh sát ra vào điền trang, nên chẳng
buồn quan tâm đến một chiếc xe không hành khách. Ngồi kiên định trên
chiếc ghế gấp phía sau cánh cổng khoá kín, Fred lại không dễ bị đánh lừa.
Ông để chiếc xe vào, vui mừng khi thoáng chiếu đèn và nhận ra Anne rồi
thở phào nhẹ nhõm và trở về chỗ ngồi. Quả trứng đã an toàn trong tổ. Khi
nào xe cảnh sát ra về thì ông có thể lên giường đi nghỉ.

Vừa tỉnh dậy, Anne ngật ngưỡng tiến vào cửa và lơ mơ bước qua tấm

thảm. Bên ngoài, cùng hành khách mới là Williams vừa hoàn thành nhiệm
vụ canh gác, chiếc xe cảnh sát nghiến bánh lao qua con đường trải sỏi.
Anne tựa vào tường một lát để tập hợp dòng suy nghĩ rời rạc của mình. Cô
nghe thấy tiếng sủa đánh động của lũ chó. Ngay sau đó, Jane Maybury lao
vào sảnh và ôm chầm lấy mẹ đỡ đầu của mình. Họ ngã lăn ra sàn. Anne
nằm đó, mắt nhắm nghiền, và run rẩy.

“Lạy Chúa,” Jane kêu lên và quay sang Phoebe. Cô cũng vừa kịp đến

bên cửa. “Có gì đó không ổn rồi. Jon!” cô gái réo to. “Đến đây nhanh lên.
Dì Anne ốm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.