HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 150

Anne hít hương brandy. “Vì sao? Nhờ nó mà mình vẫn còn nhớ đến hắn

đấy.”

“Chính xác,” Phoebe lạnh lùng đồng ý. “Mình cũng vậy. Đúng là khó

chịu.” Cô liếc về phía Diana. “Lizzie có vẻ lo lắng. Là do Molly với Fred
à?”

“Không. Mình e là do mình.”
“Sao thế?”
Diana cố bật cười nhưng không được. “Vì mình bảo con bé, mình sẽ là

người tiếp theo bị đưa lên máy chém của cảnh sát.” Cô quay lại để nhìn
thẳng vào Anne. “Vì sao họ lại giải cậu đi vậy?”

“Họ tìm thấy cái két và trong đó có chứa một bằng chứng khả nghi.”

Anne cười khúc khích. “Một con dao nhuốm đầy máu, quấn trong cái giẻ
cũng nhuốm đầy máu.” Cô xoay tròn chiếc ly trong tay để làm ấm nó lên.
“Lấy ý tưởng từ truyện của Enid Blyton

*

, nhưng tất cả đều kích động và

mình từ chối trả lời bất cứ câu hỏi nào cho đến khi Bill tới.”

“Cậu điên rồi,” Phoebe lớn tiếng. “Cậu đang bày trò quái gì vậy?”
Vẻ tinh quái loé lên trong đôi mắt đen láy của Anne. “Thật sự mà nói,

mình không nghĩ họ sẽ tìm ra cái két, và nếu không nhờ tay trung sĩ đó, họ
cũng chẳng thấy đâu.” Cô nhún vai. “Chết tiệt, các cậu biết mình mà. Mình
luôn có phương án dự phòng, trong trường hợp cần dùng.”

Diana rên rỉ. “Cậu đúng là điên. Ước gì cậu nghiêm túc được một chút.

Chúa mới hiểu suy nghĩ của cậu. Thế cậu không muốn họ tìm ra thứ gì?”

“Không quá khủng khiếp đâu,” Anne ung dung nói. “Một hoặc hai tài

liệu kì lạ mà rõ ràng không nên nằm trong tay mình thôi.”

“Hừm,” Phoebe nói. “Mình không hiểu nổi vì sao cậu vẫn tới đó để chịu

hành hạ. Còn kinh khủng hơn những gì Walsh từng làm với mình và lão thì
chẳng bao giờ ngừng lại dù chỉ một phút.”

Anne nhấp rượu, nhìn hết người này đến người kia với nét cười trong đôi

mắt. “Cậu không có quân át chủ bài như mình. Bill đã làm quá tốt. Cậu
phải chứng kiến tận mắt cơ. Walsh đã tức đến suýt ói máu khi cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.