HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 158

“Không, tôi trèo qua bức tường phía sau.”
Đôi mắt cô vô cùng cảnh giác. “Vì sao anh làm thế?”
Anh nhún vai. “Có cả đám phóng viên trước cổng nhà cô. Tôi không

muốn người ta biết mình vào đây.”

“Walsh cử anh đến à?”
Đầu cô căng như dây đàn. Anh vươn tay ra để nắm lấy bàn tay cô, mân

mê những ngón tay một thoáng trước khi buông chúng ra. “Tôi không phải
kẻ thù của em, Cattrell ạ.”

Một nụ cười thoáng nở trên môi cô. “Tôi cá đó là câu Brutus đã nói khi

thọc dao vào người Caesar. Tôi không phải kẻ thù của ông, Caesar ạ, chết
tiệt, ông bạn già, không phải thù oán cá nhân gì hết, chẳng qua tôi yêu
Rome hơn mà thôi.” Cô đứng dậy và đi về phía cửa sổ. “Nếu anh không
phải kẻ thù của tôi, McLoughlin, thì hãy tha cho tôi, tha cho tất cả chúng
tôi và đi tìm tên giết người ở chỗ khác ấy.”

Vầng trăng đang rót thứ ánh sáng bàng bạc lung linh xuống khu vườn.

Anne tì trán vào khung cửa kính lạnh lẽo và chiêm ngưỡng cảnh sắc tuyệt
đẹp bên ngoài. Những bông hồng đen với quầng sáng bạc, bãi cỏ lấp lánh
tựa mặt biển. Một cây liễu rủ ẻo lả như than vãn, lá cành óng ánh giăng
giăng.

“Nhưng anh không thể làm thế, phải không? Anh là cảnh sát và anh yêu

công lý hơn tất thảy.”

“Làm sao tôi có thể trả lời câu này đây?” Anh trêu chọc cô. “Đó chỉ là

giả thuyết, và dựa trên những hiểu biết sai lầm. Tôi thông cảm với sự trả
thù cá nhân. Ban sáng, tôi đã nói với em rồi đấy.”

Cô chợt mỉm cười. “Anh đang muốn nói, anh sẽ không bắt giữ Fred và

Molly vì tội giết Donaghue đấy à?”

“Không. Tôi vẫn sẽ bắt giữ họ.”
Cô ngạc nhiên nhìn anh. “Câu trả lời thành thật hơn tôi mong đợi đấy.”
“Tôi không có lựa chọn nào khác,” McLoughlin thản nhiên đáp. “Họ

muốn bị bắt giữ. Họ ngồi ở đó với cái xác, chờ cảnh sát đến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.