HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 156

“Sao anh không vào bằng cửa trước?” Môi cô bợt đi như không còn giọt

máu nào.

“Tôi không muốn làm phiền Maybury.” McLoughlin khép cửa lại sau

lưng. “Phòng ngủ của cô ấy đã sáng đèn. Cô ấy sẽ phải xuống tầng để mở
cửa cho tôi.”

“Chúng tôi đều có chuông riêng. Nếu anh nhấn cái có dán chữ Anne, tôi

sẽ là người duy nhất nghe thấy.” Nhưng anh biết điều đó rồi, đúng không?

“Tôi có thể ngồi xuống chứ?”
“Không,” Anne thẳng thừng đáp. McLoughlin nhún vai và bước về phía

lò sưởi. “Thôi được rồi, ngồi xuống đi. Anh đang làm gì ở đây vậy?

Anh không ngồi xuống. “Tôi muốn nói chuyện với cô.”
“Về cái gì?”
“Bất cứ cái gì. Về sự vĩnh viễn. Robert Burns. Két an toàn.” Anh ngừng

lại. “Vì sao cô lại sợ tôi như thế?”

Anh cảm thấy gương mặt cô chẳng thể biến sắc hơn được nữa. Cô không

trả lời. Anh ra dấu về phía lò sưởi. “Cho phép tôi nhé?” Anh coi sự im lặng
của cô là đồng ý và gạt miếng ốp gỗ sồi sang một bên. “Ai đó đã ở đây
trước tôi. Có phải không?” Anh nhìn cô. “Không, không phải cô. Ai đó
khác cơ.” Anh siết chặt chiếc tay nắm bằng crôm và giật mạnh. Quá mạnh.
Jonathan đã quên cài chốt lại nên chiếc két lao thẳng ra ngoài, khiến
McLoughlin loạng choạng lùi về sau. Khẽ cười, anh đặt nó xuống sàn và hé
mắt nhìn vào lỗ hổng trống rỗng bên trong. “Cô sẽ cho tôi biết có gì trong
đó chứ?”

“Không.”
“Hoặc ai là người đã lấy thứ trong đó đi?”
“Không.”
Anh vuốt những ngón tay dọc theo cạnh bên của chiếc két và xác định

được chỗ chốt. “Rất gọn ghẽ.” Anh xoay nó lại rồi đẩy về vị trí cũ. “Cô
đóng mở hơi thường xuyên quá khiến bản lề bị mòn đi.” McLoughlin chỉ
vào cạnh dưới cửa két. “Nó không còn khớp với mặt lò sưởi nữa. Lẽ ra thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.