HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 162

3 giờ 25 phút

Và rồi anh đột nhiên có được cơ hội. Anh đang quay trở lại từ bệnh viện,
tiu nghỉu, hai tay đút sâu vào túi quần, mũ đội sụp xuống sát mắt. Lúc này
anh đang lùng tìm các quán bar. Thật dễ dàng nhận ra chúng, thậm chí là từ
cách xa hai đến ba dãy nhà; chúng nổi bật lên như những cái đinh ghim có
mũ màu trên một tấm bản đồ, vì đó là những nơi duy nhất còn mở cửa và
sáng đèn vào giờ này. Anh đang quay trở lại theo một lộ trình cực kỳ ngoằn
ngoèo, giới hạn mình trong không gian rộng khoảng sáu dãy nhà từ Bắc
xuống Nam, trải dài giữa bệnh viện và ngôi nhà đó. Ở mỗi đại lộ cắt qua,
anh lại rẽ về phía ba dãy nhà, lùng sục tìm kiếm khắp các quán bar, rồi
quay ngược và tìm kiếm tiếp trong ba dãy nhà phía đối diện, đi cắt qua
điểm xuất phát ban đầu. Rồi lại quay trở lại chỗ đó, đi xa thêm một dãy nhà
về phía Tây, tới đại lộ tiếp theo, rồi lặp lại điều tương tự ở đó. Các quán bar
đều tọa lạc trên các đại lộ chứ không phải trên các phố nhánh nối giữa
chúng.

Với một số quán bar, anh bước hẳn vào trong, nán lại một lúc và quan

sát xung quanh. Ở những chỗ khác anh chỉ ló đầu qua cửa ngó vào trong,
đưa mắt lướt một vòng rồi trở ra. Anh không uống chút gì. Làm vậy thật
quá ngu ngốc; vừa mất thời gian, vừa làm giảm sự nhạy bén của các giác
quan.

Anh có thể tiến hành tìm kiếm theo kiểu này, bởi có một số thứ rõ ràng

để tìm kiếm, một số dấu hiệu đặc trưng, những biểu tượng, cứ việc gọi
chúng là gì tùy thích, khiến cho việc tìm kiếm nhanh hơn, tạo ra một lối tắt.

Anh tự nhủ, nếu như hắn đã nán lại tới tận lúc này, vậy thì hắn sẽ thu

mình, tách riêng một chỗ. Người ta sẽ không vào một quán bar sau khi giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.