HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 129

“Từ mũi tôi. Cứ lúc nào tôi kích động là lại thế. Suốt cả tối nay nó lúc

dừng lúc chảy, nó đã...”

“Đó là một sự kết hợp tồi.” Quinn bảo. “Một kẻ giết người với chứng

chảy máu cam mãn tính. Nó khiến anh để lại dấu vết.”

Gã đàn ông há hốc miệng. “Cái gì?” Hắn ngơ ngẩn nói, như thể chưa

nghe rõ lời anh.

“Anh biết là mình đã giết anh ta mà, phải không? Anh biết là mình đã

bỏ lại một xác chết sau lưng chứ? Anh biết điều đó mà, phải không?”

Gã đàn ông cố đứng dậy khỏi băng ghế. Quinn khẽ đặt tay lên vai hắn,

hơi ấn xuống. “Không, ngồi yên đấy”, anh nói, giọng vờ dửng dưng, “đừng
cố đứng dậy. Cứ ngồi yên đó đi.”

Cả phần dưới khuôn mặt người đàn ông lúc này đang nhảy múa không

ngừng.

“Graves, tôi đang nói về anh ta.” Quinn nói. “Nơi anh đã nhai nát bét

điếu xì gà ấy, nhớ không? Phố Bảy Mươi?”

“Sáu Mươi Chín.” Gã đàn ông run rẩy. “Và ông ta nói tên mình là...

giờ tôi cũng chẳng nhớ cái tên ấy là gì nữa. Nhưng không phải là Graves.
Ông ta có căn hộ ở bên dưới nhà tôi, và tôi chỉ xuống đó hút một điếu xì gà
với ông ta trong mười phút, vì tôi quá bồn chồn để ở một mình... Nếu có ai
đó giết ông ta, thì chuyện ấy đã xảy ra sau khi tôi rời khỏi đó.”

“Anh đã sai về một trong hai chuyện”, Quinn lạnh lùng nói. “Hẳn là

anh không thích cách tôi nói chuyện, nhưng anh sẽ không rời khỏi tôi được
đâu.”

Lần này gã đàn ông nhổm dậy khỏi băng ghế, kéo theo cả bàn tay

Quinn đang đặt trên vai hắn. Hắn cố gạt nó ra, Quinn đứng dậy theo, đặt
bàn tay còn lại lên, và nhờ thế giữ chặt được hắn.

“Cút khỏi đây ngay lập tức!” Gã đàn ông vừa thở hổn hển vừa nói đầy

kích động. “Cút khỏi đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.