HẲN LÀ YÊU - Trang 157

nó trượt xuống ngay trên ngực áo cô. "Có lẽ thậm chí còn ép tôi phải lục
soát thoát y."

Hơi thở nghẹn lại trong phổi cô. "Anh sẽ không làm thế đâu."

"Tất nhiên là tôi sẽ làm rồi." Ánh mắt anh tuột xuống hàng khuy của cô,

nấn ná trên rốn cô, rồi hạ xuống váy và khe hở kéo dài lên tận đùi trái của
cô. "Tôi đã tuyên thệ danh dự. Tôi đã thề có trách nhiệm bảo vệ, phục vụ và
lục soát thoát y. Đó là công việc của tôi."

Cơm nhộn nhạo trong dạ dày cô trở nên nóng bừng. Cô chưa bao giờ giỏi

tán tỉnh, nhưng cô không thể không hỏi. "Và anh làm việc có giỏi không?"

"Rất giỏi."

"Nghe anh có vẻ khá tự tin đấy nhỉ."

"Cứ nói rằng tôi sẽ ở đó cho đến khi mọi việc được phụ trách."

Cô có thể cảm thấy bản thân tan chảy, và điều đó chẳng liên quan gì đến

nhiệt độ ngoài căn lều hết. "Mọi việc nào cơ?"

Anh cúi người về phía cô và nói bằng giọng trầm ấm chảy tràn khắp da

cô và nâng nhiệt độ của cô thêm vài độ nữa, "Bất kì việc gì thổi ngược tóc
em ra sau, cưng ạ."

Cô đứng dậy thật nhanh và vuốt mềm những nếp nhăn trên váy. "Tôi

phải..." Cô chỉ về mặt lều, lúng túng. Cơ thể cô đang tranh đấu với đầu óc
và tinh thần. Khao khát thể chất đang chiến đấu để chế ngự mọi lý lẽ. Thật
hỗn loạn. "Tôi chỉ..." Cô đi tới bàn để dầu massage và dựng thẳng gọn gàng
một hàng lọ nhỏ màu xanh. Cô không muốn sự hỗn loạn. Một cảm xúc điều
khiển những cảm xúc khác là không tốt. Không, rất xấu. Cực kì xấu. Cô
không muốn cảm thấy da cô râm ran, dạ dày cô nhộn nhạo, và hơi thở cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.