HẲN LÀ YÊU - Trang 17

"Trước đây tôi chưa bao giờ bị tống giam."

Anh đã biết điều đó rồi.

"Tôi sẽ không thực sự bị tống giam kiểu có dấu vân tay và chụp ảnh căn

cước chứ, phải không?"

Joe vỗ nhẹ vào cạp quần cô một lần cuối. "Phải rồi, thưa bà, với dấu vân

tay và ảnh căn cước."

Quay người, mắt cô nheo lại, và cô giận dữ nhìn anh. "Cho đến giây phút

này tôi vẫn không nghĩ anh nghiêm túc. Tôi cứ nghĩ anh chỉ đang cố trả đũa
tôi vì lên gối anh ở... ở vùng kín của anh."

"Cô đã nhầm," anh thông báo cho cô khô khan.

"Anh có chắc không?"

Joe thẳng người, với tay vào túi quần sau, và đưa cái còng tay ra. "Không

thể nhầm lẫn những chuyện như thế."

‘Ồ." Nghe như cô thực sự thất vọng. "Chậc, tôi vẫn không thể tin rằng

anh đang thực sự làm điều này với tôi. Nếu anh chỉ có chút đứng đắn thôi,
anh cũng sẽ phải thú nhận rằng tất cả là lỗi của anh." Cô dừng lại và hít một
hơi thật sâu. "Anh đang tự tạo nghiệp chướng khủng khiếp cho chính mình
đấy, và tôi chắc chắn rằng anh sẽ vô cùng hối tiếc cho xem."

Joe nhìn vào mắt cô và bập còng vào cổ tay cô. Anh đã hối tiếc rồi. Anh

hối tiếc vì bị đập dập mông bởi một nghi phạm xấu xa, và anh thực sự hối
tiếc đã thổi bay cái vỏ bọc của mình. Và anh biết rắc rối của anh mới chỉ là
bắt đầu thôi.

Giọt mưa nặng hạt đầu tiên đập vào má anh, và anh ngước lên nhìn đám

mây bão đang lơ lửng trên đầu. Thêm ba giọt nữa độp vào trán và cằm anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.