HẲN LÀ YÊU - Trang 181

"Tôi sẽ đón cô lúc tám giờ." Anh quay người để rời đi, nhưng ngoái lại

nhìn cô qua vai. "Và Gabrielle này?"

"Gì cơ?"

"Mặc thứ gì đó gợi cảm vào nhé."

Gabrielle đóng cửa lại và tựa lưng vào đó. Cô cảm thấy hơi lâng lâng và

nôn nao, như thể bằng cách nào đó cô đã triệu hồn Joe đến. Cô hít một hơi
thật sâu và đặt một bàn tay lên trái tim đang đập dồn dập của mình. Việc
anh xuất hiện ở thềm nhà cô vào chính xác khoảnh khắc ấy hơi kiểu bất
bình thường.

Kể từ khi anh đi khỏi gian hàng của cô chiều hôm đó, cô có một khao

khát mạnh mẽ muốn vẽ anh thêm lần nữa. Lần này đứng trong luồng khí đỏ
rực của anh. Trần truồng. Sau khi cô trở về nhà sau một ngày thành công ở
Lễ hội Coeur, cô ngay lập tức bước vào phòng tranh và chuẩn bị vải vẽ. Cô
đã phác họa và vẽ khuôn mặt lẫn những cơ bắp rắn chắc của cơ thể anh.
Với hình ảnh David của Michelangelo làm cảm hứng, cô vừa bắt đầu vẽ
các bộ phận của Joe lúc anh gõ cửa. Cô đã mở cửa ra và thấy anh đứng đó,
và trong vài phút giây xao xuyến cô sợ rằng bằng cách nào đó anh đã biết
những gì cô định làm. Cô cảm thấy tội lỗi, như thể anh bắt quả tang cô
đang dòm anh mà không có quần áo anh trên người ấy.

Cô không tin vào số mệnh. Cô tin tưởng quá mạnh mẽ vào tự do ý chí,

nhưng cô không thể lờ đi những cảm giác linh tinh đang dựng tóc gáy cô
lên.

Gabrielle rời khỏi cánh cửa và hướng đến phòng vẽ. Cô thực sự có ý làm

những gì đã bảo Joe, không hôn hít thêm nữa. Cùng lúc cô thấy ăn nằm với
anh dễ hơn cô đã tưởng tượng một tuần trước, cô cũng không thể nói dối
bản thân mình. Vì những lý do cô không thể đo định, đứng quá gần với Joe,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.