HẲN LÀ YÊU - Trang 247

"Phải rồi, và tôi là một phi hành gia."

Cô đã sẵn lòng tha thứ cho những chỉ trích thô lỗ của anh, nhưng chỉ đến

một giới hạn nhất định thôi, và anh vừa bước qua vạch kẻ rồi. "Anh cần rời
đi ngay bây giờ."

Anh vắt tay ngang ngực và chuyển trọng lượng sang một chân. "Cô đang

đá tôi ra ngoài đấy à?"

"Phải."

Cái tôi đàn ông nhếch cong hai khóe miệng anh lên. "Cô nghĩ mình đủ

lớn chưa?"

"Rồi."

Anh bật cười. "Mà không có lọ keo xịt tóc ư, quý cô khó chịu bé nhỏ?"

Được rồi, giờ thì cô tức điên lên rồi. Cô đẩy ngực anh và làm anh bước

lùi lại một bước. Lần tiếp theo cô đẩy, anh đã sẵn sàng cho cô và không
lung lay. "Anh không thể bước vào nhà tôi và ức hiếp tôi. Tôi không phải
nhận điều này từ anh." Cô lại đẩy, và anh tóm lấy cổ tay cô. "Anh là một
cảnh sát ngầm. Anh không phải bạn trai thực sự của tôi. Tôi sẽ không bao
giờ có một tên bạn trai như anh."

Nụ cười của anh bẹt ra như thể bằng cách nào đó cô vừa xỉ nhục anh.

Điều này bất khả thi. Anh phải có cảm xúc của loài người mới thấy bị xỉ
nhục được. "Vì quái gì lại không?"

"Năng lượng tiêu cực bao đầy quanh anh," cô nói khi vùng vẫy để thoát

ra khỏi gọng kìm của anh nhưng không thể. "Và tôi không thích anh."

Anh thả tay cô ra, và cô lùi lại một bước. "Đêm qua cô thích tôi lắm mà."

Cô khoanh tay, và mắt cô nheo lại. "Đêm qua có trăng tròn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.