HẬN LÃNG BẠC - Trang 105

"Khá khen thay cho nữ tặc". - Biết không thể lay chuyển được hai Bà,

Mã Viện dè bỉu - "Thấy cái chết mà không tránh, hỏi có thuận lẽ trời
không?".

"Trong cuộc đấu tranh sinh tử giữa chúng ta, những người mất nước

và các ngươi, lũ cướp nước, sự hy sinh là lẽ đương nhiên. Chỉ chắc chắn
rằng cuối cùng xứ sở này sẽ chiến thắng". - Trưng vương đối đáp mạch lạc.
Hai Bà đâu ngờ rằng hai mươi thế kỷ sau, chiến sĩ phục quốc Hoàng Văn
Thụ ung dung ra pháp trường Tương Mai, ông nói lời cuối cùng với quan
tòa của thực dân Pháp gần giống như những gì vua bà Trưng Vương đã thốt
ra với Mã Viện. Dòng máu quí báu của liệt nữ đã không thất lạc trong suốt
quá trình di truyền đằng đẵng, tròn một ngàn chín trăm năm.

Mã Viện thất vọng. Hai người đàn bà này giá trị hơn mười vạn quân.

Nếu họ đầu hàng, khắp hang cùng, hẻm núi Âu Lạc sẽ nhanh chóng qui
thuận Hán triều. Ngàn năm sau cũng chẳng ai làm phản, vì họ lấy đâu ra
chính nghĩa và can đảm, mua ở đâu được tấm gương lịch sử chói ngời này?
Nghĩ đến đấy, Mã Viện biết rằng kèo nài thêm chỉ tốn thời gian. Chứng
kiến khí tiết của hai Bà, y bỗng thấy mình nhỏ bé và hèn mọn xiết bao. Ở
dốc bên kia tuổi tri thiên mệnh, Mã Viện đã sớm "nhi nhĩ thuận," nghe là
hiểu.

Trước sự ngạc nhiên đến cùng cực của quân Hán, Mã Viện không dám

ngăn cản hai Bà trở lại Giao long thuyền. Mặt nước Lãng Bạc đứng yên.
Lồng lộng bóng trời xanh mây trắng. Trưng vương trỏ tay dõng dạc nói to:
"Này Mã tặc! Ngươi tưởng ngươi thắng ư? Ta và ngươi còn gặp lại nhau
trong những lời truyền kể muôn năm sau. Nếu không tự biết tĩnh trí tu thân,
cùng lắm ngươi chỉ được nhắc đến dưới bóng râm bất tử của vua bà Âu Lạc
này thôi".

"Ta căm thù nước Hán và người Hán!". - Trưng Nhị chen lời. Trưng

Trắc âu yếm nhìn em gái, bà khe khẽ lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.