HẬN LÃNG BẠC - Trang 106

"Người công chính và có bản lĩnh không bao giờ ghét tổ quốc của tha

nhân, tránh khích động thù hận giữa người và người em ạ. Dân Trung
Nguyên cũng là nạn nhân của nền chính trị Lạc Dương. Chủ nghĩa Hoa tâm
độc địa ấy không có tiền đồ, trước sau nó cũng vùi dân tộc Hán vào ly loạn
và giết chóc mà thôi. Hãy phỉ nhổ Hán đế và những tên tay sai như Mã
Viện là đủ rồi".

Mã Viện xót xa nhìn hai nữ tướng. Y chợt hiểu hình thái xã hội Âu

Lạc là thế giới lý tưởng của Lão Tử, của Thế Du em trai y. Mã Viện đã
đang tâm hủy hoại thiên đường của những con người chất phác nơi đây.
Lòng tham vô đáy của Hán đế đã biến giấc mơ khanh tướng, chinh phục và
bành trướng của họ Mã thành ác mộng. Vĩnh viễn từ đó trở đi, với dân tộc
Âu Lạc, với nhân loại tiến bộ, Mã Viện là kẻ tội đồ không bao giờ xứng
đáng được tha thứ.

-----

Trên bệ cao Giao long thuyền, hai chị em Trưng Trắc ngẩng cao đầu

đứng sát bên nhau. Trưng Trắc phóng tầm mắt một lượt xung quanh rồi
ngước mặt lên hét to: "Đất này của Mẹ Tổ, trời này của Mẹ Tiên. Mười
năm người Âu Lạc chưa giành lại được thì họ sẽ chiến đấu trăm năm, ngàn
năm nhằm khẳng định lẽ phải. Làm sao đao kiếm của bọn xâm lăng có thể
lấy đi được lòng can đảm và khí tiết của chúng ta".

Giọng Trưng Trắc vang động khắp non sông. Thời gian ngừng lại khi

Hai Bà Trưng buông mình xuống đáy Lãng Bạc, gần ngã ba cửa Hát.

Mã Viện thở dài. Y sai tìm mọi cách vớt Hai Bà để chôn cất nhằm

giảm bớt sự căm thù của nhân dân, song hoài công vô ích. Có lẽ thể phách
Trưng Trắc và Trưng Nhị đã tan lẫn vào hồn thiêng núi sông Âu Lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.