HẬN LÃNG BẠC - Trang 117

HẬN LÃNG BẠC

Trương Thái Du

www.dtv-ebook.com

Giữa Mùa Mưa

Chào cô Tiểu Mộc.

Cái tên thật xấu xí!

Xấu hay đẹp chỉ là ước lệ cảm tính. Hai chữ mộc theo tiếng Hán ghép

lại thì thành chữ Lâm, tên của cô giáo.

Anh cho rằng cô giáo của anh không đủ trưởng thành để hưởng trọn

cái tên của mình sao?

Chữ đầu tiên cô dạy cho cả lớp là chữ Nhân. Tiếp theo là một bài học

về làm người. Theo tôi chẳng ai dám tự cho mình là một con người trong
chuẩn mực cô đưa ra.

Ngây ngô ư?

Gần nửa lớp học hơn tuổi cô...

Cổ nhân nói điều này cách đây mấy ngàn năm có lẻ, khi tóc họ còn

xanh.

-----

Ngoài trời mưa lớn quá. Người ta bảo nỗi buồn nào cũng thấy mưa.

Nói cho cùng xung quanh ta có đủ thứ nắng mưa, mây gió vân vân và vân
vân. Thật ra thiên hạ thấm thía nỗi buồn hơn niềm vui nên họ nhớ đến mưa
như một ám ảnh vậy thôi. Mấy ai biết yêu và dám thưởng thức nỗi buồn
như một lẽ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.