HẬN LÃNG BẠC - Trang 64

Trống đồng nóng hổi vì dùi nện liên tu bất tận hoan điệu. Có lẽ âm ba ấy đã
kéo ba chiếc thuyền buôn Ả Rập buông neo tại cửa Hát giang. Chủ thuyền,
một Hồ nhân cao to vạm vỡ, râu quai nón, nước da bánh mật đến M’linh ra
mắt Trưng vương.

Tuy thất vọng vì kho lẫm Âu Lạc trống hoác, lúa gạo không đủ để

mua bán đổi chác, chủ thuyền vẫn gợi ý:

"Thưa Lạc vương. Âu Lạc hiện nay dân số đã đông đúc, đồng ruộng

nương rẫy màu mỡ, trên rừng dưới biển sản vật dồi dào. Chúng tôi từ Ả
Rập tới đây để buôn bán. Cứ cuối hè, đầu thu thì nương buồm ghé Âu Lạc
rồi Nam Hải. Đầu đông chúng tôi sẽ quay về nhà. Dám mong Lạc Vương
cho phép hằng năm chúng tôi ghé bến Hát giang, trao đổi hàng hóa".

"Nghe nói rợ Hồ có bệnh truyền nhiễm, ta rất lo lắng cho muôn dân".

"Thưa Lạc vương, những lời ấy chỉ là sàm ngôn. Thủy thủ chúng tôi

đều dầu dãi phong ba, sức khỏe dẻo dai. Xin Lạc vương đừng nghe kế hiểm
bế quan tỏa cảng, tự trói mình để nộp mạng cho giặc đói, giặc dốt và cuối
cùng là giặc ngoại xâm".

"Vậy ngươi hãy phân tích thử lợi hại của việc giao thương này xem".

"Thưa Lạc vương tôn kính. Trước mắt, chúng tôi sẽ lấy đồng vụn, sắt

thỏi đổi gạo, cá muối, gỗ quí, da cá sấu, v.v... của quí quốc. Nhà buôn nào
cũng phải biết nơi cung cấp bất cứ thứ hàng hóa gì Âu Lạc thiếu như hương
liệu, thuốc chữa bệnh. Chúng tôi cũng có thể chuyển giao các bí quyết canh
nông tân tiến, giống tốt đây đó hoặc mật truyền công nghệ chế tạo vũ khí
đa dụng cho quốc phòng".

Một quan Lang già cả bước lên, vặn hỏi thương nhân: "Sắt thì tốt đấy,

Âu Lạc thiếu sắt để rèn giáo đúc gươm. Còn đồng thì mạn thượng du chúng
tôi đã có mỏ. Các thứ khác của ngươi không thiết thực với đời sống Âu Lạc
thanh bình".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.