HẬN LÃNG BẠC - Trang 88

Mọi người lặng im. Trưng Nhị nói quá đúng. Khi những cánh buồm

đen của Mã Viện vừa chấp chới quần tụ gần Long Uyên như một bầy diều
hâu đói xác chết, ai ai cũng quẫn cuống, mất hết bình tĩnh. Những kẻ ích kỷ
nhất quan trường M’linh đã can dự quá sâu vào lệnh hội quân của Trưng
vương. Chúng không có mặt tại cửa Hát đêm nay. Chúng rời khỏi hàng ngũ
và kinh đô rất nhanh, ngay khi nhận thức được thất bại không thể tránh
khỏi.

Trống điểm canh não nề buông những tiếng động khô khốc vào thinh

không. Đêm oi nồng. Chẳng một sợi gió hiếm hoi nào lạc đến cuộc hội đàm
của tướng sĩ Âu Lạc. Nước triều đang lên, rất mạnh, nhắc nhở Trưng vương
rằng, bà không còn thời gian để đắn đo suy tính hơn thiệt mà phải đánh.

Trống lệnh sẽ cất nhịp dồn, người Âu Lạc định hút thuyền Hán về hết

thượng lưu biển hồ Lãng Bạc, trong khi Đô Dương đánh úp Long Uyên.

Lịch sử có thể thay đổi hoàn toàn chỉ với một chữ nếu. Nếu lúc trước

người Âu Lạc mở lòng với thương nhân Ả Rập, nếu họ đã thay đồng bằng
sắt để đúc gươm, rèn giáo, nếu họ khiêm nhường một tí sau chiến thắng
mùa thu năm 40, nếu quan trường M’linh loại bỏ được lũ hèn mạt... Âu Lạc
có thể đã không phải trải qua tám trăm năm tăm tối dưới ách thống trị Bắc
phương. Gần với Trưng vương lúc ấy hơn cả, nếu bà biết Đô Dương và Lê
Chân vẫn còn cách biển hồ Lãng Bạc nửa ngày đường, biết đâu Mã Viện sẽ
ôm hận dưới đáy nước.

-----

Rạng sáng một ngày cuối xuân năm 42, hơn ba vạn nam nữ binh lính

Âu Lạc ở trên gần hai ngàn Giao long thuyền được lệnh tiến vào biển hồ
Lãng Bạc. Vì do thám tốt, khi tiếng trống cái của Trưng vương phát tín hiệu
xung trận thì Mã Viện đã sẵn sàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.