HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 138

Thẩm Khê hỏi: - Đại tiện thì làm sao ạ?

Chu thị mắng: - Tiểu tử thối suốt ngày chỉ biết đái ỉa... Được rồi, mẹ

không khóa cửa bên ngoài, các con tự chốt cửa bên trong đi, tuy nhiên buổi
tối không được tự ý mở cửa đâu đấy, chỗ nhà xí tối lắm, lúc đi nhớ cẩn
thận.

Sau đó Chu thị đóng cửa lại, ánh sáng theo ngọn đèn rời xa, trong

phòng lập tức trở nên tối mịt, qua hồi lâu mắt Thẩm Khê mới dần thích
ứng, mơ hồ thấy được bóng dáng của đồ vật chung quanh.

Lâm Đại chốt cửa lại, trở về đứng bên giường, nhìn cái giường nhỏ

xíu mà không muốn lên nằm.

Thẩm Khê thấy thú vị, bèn lên tiếng trêu chọc: - Nếu không muốn ngủ

trên giường, có thể trải đệm chăn trên đất nằm, dĩ nhiên với điều kiện muội
muội không sợ ngày mai bị mẹ trách phạt.

Lâm Đại có chút nóng nảy nói: - Nên là ca ca ngủ trên đất mới đúng,

chúng ta... Chúng ta không thể ngủ chung trên giường đâu.

Thẩm Khê bất đắc dĩ lắc đầu, không ngờ tiểu cô nương này mới có

chín tuổi đã biết khái niệm “nam nữ thụ thụ bất thân”. Nhưng vấn đề là, dù
hắn có cái “tâm” kia thì với thân thể bảy tuổi của hắn cũng đâu thể làm ra
loại chuyện vô lễ gì vượt giới hạn chứ?

Thẩm Khê bò lên giường, lăn thân người đến bên sườn trong, quay

đầu vào vách tường, nhắm mắt lại, miệng lầm bầm: - Rốt cuộc có muốn
ngủ hay không, không thì muội lên ghế ngồi ngủ đi, để coi ngày mai ai bị
cảm lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.