HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 153

Chu thị cúi người cầm lấy tay Thẩm Khê: - Tiểu lang, cha con nói

quan lão gia đều cảm thấy tương lai con có tiền đồ, nghĩ muốn đưa con đi
học, nhưng trong nhà đích xác không thể chu cấp cho con nổi. Để sau này
cha con nghĩ biện pháp đưa con đến chỗ lão tú tài học chữ, tốt xấu gì cũng
có thể viết tên của mình… Cũng không tốn bao nhiêu tiền, ít nhất là không
phải một chữ bẻ đôi cũng không biết.

Chu thị nói xong lại rơi lệ, nàng tin tưởng con của mình có thể thành

người tài, nhưng trong nhà nghèo cũng không có cách nào để Thẩm Khê
chính thức đến trường tư. Ngay cả đưa Thẩm Khê đi đến chỗ chỉ tùy tiện
dạy vài chữ tạm thời thôi cũng phải sống tằn tiện, trong lòng phi thường tự
trách.

Thẩm Khê lộ ra vẻ tươi cười: - Không có chuyện gì đâu, mẹ, cho dù

con không tới trường tư cũng không có gì… Nếu mẹ chỉ là muốn để cho
con biết vài chữ, sau khi lớn lên con có thể theo đại bá học, không cần tiêu
tiền uổng phí…Con cảm thấy đại bá rất khó thi đỗ cử nhân…

Chu thị nguyên là mặt mũi hiền lành, nghe vậy không khỏi mắng: -

Tiểu tử thối, ngươi không thể nói dễ nghe một chút? Đại bá của ngươi cũng
là vì Thẩm gia mà dốc sức học hành, đại bá bây giờ đang ở trong lầu các,
cửa cũng không thể bước ra, trời nắng to cũng không cách nào tắm rửa,
phỏng chừng toàn thân đều hôi thối, thực đáng thương.

- Ngươi mà còn dám nói đại bá ngươi như vây, xem ta có thu thập

ngươi hay không!

Thẩm Khê trong lòng tự nhủ, đây mới là lão nương mà hắn quen

thuộc, chua ngoa vô cùng. Nếu nói với hắn vài câu mềm mỏng hắn đều cảm
thấy lão nương bị quỷ nhập vào người rồi.

Chu thị lại nói: - Đưa con đi học để biết chữ là mẹ với cha con thương

lượng xong, con phải siêng năng học, nhất định không được lười biếng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.