HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 167

Mẹ, thức ăn hôm nay hình như hơi nhạt, có lẽ là không hợp khẩu vị của Đại
Nhi lắm, hay là… mẹ cho thêm chút muối vào?

Mặc dù cảm thấy rất phiền phức, nhưng Chu thị rất yêu thương con

trai và con dâu, nên vẫn đứng dậy, miệng còn lầm bầm: - Hai đứa con thật
là không dễ hầu hạ, nếu còn ở thôn Đào Hoa, muốn ăn thêm hạt muối cũng
không được… cũng may bây giờ chúng ta tự sống ở ngoài, hồi sáng mẹ
mới mua ít muối từ chợ về.

Đợi khi Chu thị bưng thức ăn rời khỏi, Thẩm Khê chỉ vào mặt Lâm

Đại, đe dọa: - Không được nói bừa, nếu không từ nay về sau ta không đánh
người xấu cho muội nữa.

- Hứ!

Lâm Đại hất đầu qua một bên hứ một tiếng, có chút xem thường lời

nói của Thẩm Khê, nhưng cuối cùng cô bé vẫn không đem chuyện của
Vương Lăng Chi nói cho Chu thị biết.

Sáng hôm sau, Vương Lăng Chi đã chạy tới đây để học võ từ sáng

sớm, trong người còn mang theo một xấp giấy rất dày, trên tay cầm bút và
mực viết, mực là loại mực Huy Châu thượng hạng, rất khó tìm. Xem ra
Vương gia rất chú trọng việc giáo dục tử đệ trong tộc, điều này có thể thấy
rõ qua văn phòng tứ bảo trang bị cho họ.

- Sư huynh, đồ thì ta đem đến rồi, không phải huynh nói sẽ viết lại bí

kíp võ công cho ta sao? Để ta xem huynh viết thế nào?

Vương lăng Chi có ý thử hắn, Thẩm Khê hơi hơi suy nghĩ là phát giác

ra ngay.

Nhưng Thẩm Khê nhìn giấy bút mực nghiên mà Vương Lăng Chi đem

tới, cảm thấy hài lòng vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.