HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 26

Tên mập đó tên là Dương Văn Chiêu, là con trai của Thẩm Dương Thị

nhị cô cô của Thẩm Khê.

Thẩm Dương Thị vốn tên là Thẩm Nguyệt Bình, đã gả cho trưởng tử

của đại dược thương Dương gia ở phủ thành. Lần này nói là về nhà thăm
viếng, nhưng thực chất là phu thê cãi nhau, Thẩm Nguyệt Bình tính tình
ương bướng, trong lúc tức giận liền đưa con trai về quê.

Tiểu tử này tính tình hoạt bát, nhưng lại vô cùng nhát gan, là một đứa

trẻ hiếu động. Sau khi đến Thẩm gia, một là nó gần bằng tuổi Thẩm Khê,
hai là tên mập này rất tò mò về Thẩm Khê có vẻ đặc biệt này, cho nên liền
dính như sam với tiểu biểu ca Thẩm Khê này.

Tốn một phen công phu, muốn thoát khỏi Dương Văn Chiêu, lại

không thể nào cắt được tên theo đuôi này, Thẩm Khê chỉ có thể cười khổ để
nó đi theo.

- Đào hoa sơn trung song khê trấn, song khê trấn hậu đào hoa thôn.

- Tứ nguyệt phong quang kim tài giải, minh niên tái khán nguyệt nhất

luân.

Bài thơ này là năm xưa sau khi Thẩm Minh Văn đỗ tú tài, trong lúc

vui vẻ mà làm ra, đối với thi Hương năm sau tràn đầy tự tin, đáng tiếc cuối
cùng lại thất bại trở về. Thẩm Khê đối với loại thơ xoàng không có nội
hàm, không có chiều sâu này không chút hứng thú, ngược lại lại cảm nhận
được phong cảnh tháng tư được nhắc đến trong thơ.

Cảnh sắc tháng tư của Đào Hoa thôn tuy không so được với mùa hoa

đào nở, thậm chí hoa đào vốn diễm lệ đã bắt đầu lần lượt héo tàn, nhưng
trên Đào Hoa sơn sơn thủy chung tú, thời tiết tháng tư lại khiến người khác
thoải mái, khiến lòng người vui vẻ, đặc biệt là trong núi có hơi gió đặc biệt
mát lạnh nhẹ nhàng thổi lên mặt, sự thanh thản dễ chịu không nói nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.