Quả nhiên lời vừa nói ra này, mỗ nữ liền cười đến vô cùng rực rỡ. . . . . .
Nhìn dáng vẻ có một chút giống đứa bé này, rất là thoả mãn mà gật gật đầu:
"Không tệ, không tệ!"
Một cái chụp nhẹ nhàng vỗ trên đầu nàng: "Nghịch ngợm!"
Sờ sờ đầu, chu mỏ, nước mắt lưng tròng nhìn của hắn: "Thương Thương,
sao đánh đau?"
Hắn vừa nghe, mày kiếm vặn lại, nhanh bước tới trước, sờ sờ đầu của
nàng, trên mặt đều là đau lòng cùng hối tiếc: "Thật xin lỗi Tam nhi, Thương
Thương không phải cố ý ! Rất đau sao?"
"Ha ha. . . . . ." - Mỗ nữ cười đểu một tiếng, "Ta lừa gạt ngươi đấy!" Nói
xong cũng chạy trốn thật xa. . . . . .
"Tốt! Lại dám gạt ta!" - Giả bộ tức giận, đuổi theo. . . . . .
"Ha ha. . . . . . Thương Thương thực ngốc! Mau tới đuổi theo ta, ha ha. . .
. . ." - Vũ Văn Tiểu Tam chỉ lo lắc lắc đầu nói với hắn, ai có thể nghĩ chạy
ra khỏi bụi hoa không bao xa, đụng phải một vật nặng lên, không đứng
vững, bị bắn ngược trở lại ngã xuống đất. . . . . .
Thật may là lương tâm người nọ chưa mất, rất nhanh túm nàng kéo lại. . .
. . . Vì vậy, mỗ nữ xuất hiện ở trong ngực Long Ngạo Thiên. . . . . .
Cách đó không xa. . . . . . gương mặt Hiên Viên Vô Thương y hệt hoa
đào liền đen xì. . . . .