"Thay đổi cách ăn mặc? Hôm nay ngươi muốn đi hẹn hò sao?" Vũ Văn
Tiểu Tam rất không hiểu nhìn nàng, không có lầm chứ, nàng cũng không
nhớ Tiểu Nguyệt thích làm đẹp!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Nguyệt lúc đen lúc đỏ, dậm chân nói:
"Tiểu thư!"
Ách. . . . . ."Ngươi làm sao vậy? Chuột rút sao?" Vũ Văn Tiểu Tam rất
thật tâm trêu cợt nàng, nhưng không nghĩ tới sắc mặt nam tử trong ngực
mình càng ngày càng đen.
Chuột rút? Bộ dáng Tiểu Nguyệt nửa sống nửa chết nhìn nàng, có cần
tranh giành với nàng như vậy hay không? Dù gì nàng cũng rất trung thành
với tiểu thư!
"Tiểu thư, người hãy giúp Tiểu Nguyệt thay đổi cách ăn mặc một chút đi,
chỉ lần này thôi!" Nàng cần phải hòa một ván với tên Đình Vân đó, tức chết
nàng rồi!
"Được! Được! Được! Chờ ta cho Thương Thương ăn no đã!" Nói xong
cầm muỗng cơm nhanh chóng nhét vào trong miệng của Hiên Viên Vô
Thương, hắn chưa ăn xong một muỗng, miệng đã bị nhét tiếp muỗng thứ
hai rồi!
Bộ dáng Tiểu Nguyệt ngây ngốc nhìn Hi vương gia đáng thương, không
có lầm chứ? Có cách cho ăn cơm như vậy sao?
Sắc mặt của mỗ nam âm trầm đáng sợ, lúc miệng hắn đang chứa đầy
cơm, nàng lại đặt thêm một muỗng cơm bên miệng của hắn, rốt cuộc hắn
mồm miệng không rõ mà bộc phát: "Tam nhi, miệng của ta đầy cơm rồi!"
Ách. . . . . ."Cái đó, cái đó, nhất thời không để ý, hắc hắc. . . . . ." Thật ra
thì nàng cảm thấy hôm nay lá gan của Tiểu Nguyệt lớn như vậy, còn nói
loại yêu cầu này, tuyệt đối là có đại sự, ít nhất đối với Tiểu Nguyệt mà nói