HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2398

Một hồi lâu sau, cũng không thấy nàng lại có phản ứng gì. Hắn cười trào

phúng một tiếng, chán nản buông bả vai nàng ra, giọng nói hơi khổ sở vang
lên: "Tam nhi. . . . . . Ta biết ngay, ta biết ngay, vừa rồi chỉ là mộng. . . . . ."

Cầm lấy tay nàng, đặt ở bên má của mình: "Tam nhi. . . . . . Tam nhi. . . .

. . Nếu như là mộng, tại sao không thể dài hơn một chút. . . . . ."

Chợt, bàn tay nắm trong tay hơi giật giật, ngón tay như ngọc của nàng

nhúc nhích một chút, rồi cầm ngược lại tay hắn, đôi mắt đẹp trong sáng kia
không hề báo trước mở ra, nhìn lên nam tử có vẻ mặt thâm tình trước mặt. .
. . . .

"Thương Thương!" Giương môi cười một tiếng, hốc mắt chứa một chút

lệ quang, "Thương Thương. . . . . ."

"Tam nhi, nàng. . . . . . Nàng! Nàng đã tỉnh?" Giọng nói của hắn êm ái

đến đáng sợ. Hắn sợ, sợ mình hơi lớn tiếng một chút, sẽ đánh vỡ giấc mộng
này.

"Ừ, ta tỉnh!" Nàng gật đầu một cái, nhìn gương mặt tuyệt mỹ của hắn,

giang hai cánh tay nhìn hắn. Giống như ngày đó, trong hôn lễ của nàng và
Hiên Viên Ngạo, hắn mở hai cánh tay ra, nói "Ta đã trở về" . . . . . .

Hắn gắt gao cắn răng, rồi sau đó ôm thân thể của nàng lên, dùng sức ôm

nàng vào trong ngực mình. Cái ôm này làm cho thân thể nàng mơ hồ có
chút đau. . . . . .

Ôm nàng thật chặt, thân thể không nhịn được mà run rẩy, giọng nói cũng

mang theo không xác định nhè nhẹ: "Tam nhi, nàng thật tỉnh. . . . . . thật sự
tỉnh sao?"

Nàng ôm ngược lại hắn, có thể cảm thấy sự sợ hãi của hắn, một cảm giác

gọi là đau lòng dâng lên từ đáy lòng: "Ừ, Thương Thương, người ta thật
tỉnh, có phải chàng chờ ta rất lâu rồi không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.