HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2726

chịu, tức giận đến hai mắt đỏ tươi!

Chợt ngẩng đầu lên, nhìn giường ngủ của Thiên Mộ Tuyết một chút, nhớ

tới bộ dạng thi thể nàng ta được mang ra khi đó, bị dọa đến mơ hồ có chút
run rẩy. Ở thùng tắm trốn tránh một hồi lâu, mới co rúm thân thể lại, run
rẩy ra ngoài. Mặc quần áo tử tế, đang chuẩn bị ngủ.

Đột nhiên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Dạ Tử Mộng biến sắc, chẳng

lẽ lại là hai tiểu tạp chủng kia? Hôm nay nàng tuyệt đối sẽ không để cho
bọn chúng đi vào! Mở miệng về phía ngoài cửa, giọng nói không vui: "Ai
đó?"

"Là bổn vương." Giọng nói cực thấp, nhưng vẫn dễ nghe như vậy.

Là biểu huynh? Dạ Tử Mộng vui mừng, lập tức chạy đi mở cửa ra, đập

vào mắt quả nhiên là nam tử mà nàng vẫn nhớ nhung! Biểu huynh hai lần
nhìn nàng với thâm ý khác, nàng đều thấy được, tối nay có phải biểu huynh
muốn, có phải muốn, muốn. . . . . .

"Biểu huynh." Ôn nhu mở miệng, cúi đầu có chút ngượng ngùng, mắt

hạnh ngậm xuân, không dám nhìn hắn.

"Không mời bổn vương đi vào sao?" Giọng tà mị mang theo một chút ý

cười.

"Biểu huynh nhanh vào đi!" Dạ Tử Mộng nhanh chóng tránh sang một

bên.

Đôi giày không dính một hạt bụi nhỏ của nam tử tuyệt mỹ vững vàng đi

vào, đến bên trong phòng, cười như không cười nhìn nàng ta, nốt ruồi giọt
lệ nơi khóe mắt kia có vẻ hết sức mị hoặc, còn mang theo chút hơi thở tà tứ
và lười biếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.