HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 551

Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi rõ ràng của hắn, Vũ Văn Tiểu Tam mới giật

mình hiểu ra mình đã hỏi điều không nên hỏi, lập tức nói: "Không dối gạt
các hạ, tuy tại hạ nổi danh khắp thiên hạ, nhưng vẫn phiêu du giang hồ, cho
nên đối với những chuyện này cũng không biết rõ, kính xin huynh đài chỉ
bảo tỏ tường!"

Chuyện này . . . trong lúc tổng quản đang do dự có thể tin lời này hay

không, một nam tử phong thần tuấn lãng mặc áo ánh đen giậm chân bước
đến, đi theo phía sau là một đám người hầu . . . . . .

Mấy người cùng hành lễ: "Hoàng thượng!"

"Bình thân!" âm thanh dịu dàng lại không mất đi khí phách vang lên,

ngay sau đó nhìn thấy cái lưng của nam tử mặc áo trắng đối diện trước mặt
mình, vì sao cảm thấy quen quen thế nhỉ?

Khóe miệng Vũ Văn Tiểu Tam giật giật, thế nào mà lại gặp cái tên Hiên

Viên Mặc này vậy, ngẫm lại lần trước mình cải trang mắng hắn, hôm nay
thân phận hoàng đế của hắn lộ ra ở trước mặt mình, ô ô ô . . . Nàng sẽ
không bị chém đầu chứ?

"Phía trước là người phương nào, xoay người lại đây!" giọng nói khí

phách mạnh mẽ vang lên, làm cho người ta có loại cảm giác không cách
nào kháng cự nổi uy nghiêm.

Mỗ nữ rúm ró xoay người, rất hèn mọn quỳ xuống, ôm bắp đùi của hắn

rú lên gào khóc om sòm: "Hoàng thượng, tiểu nhân có mắt như mù, có mắt
không tròng, lần trước tiểu nhân thật không cố ý mắng người đâu! Người
phải tin tiểu nhân! Từ trước đến giờ tiểu nhân đối với người luôn sùng bái
cùng kính ngưỡng, ngay cả Hoàng Thiên Hậu Thổ đều có thể chứng giám,
Hoàng thượng, ngài luôn luôn yêu dân như con, người tạm tha một lần cho
tiểu nhân đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.