HÀN PHI TỬ - Trang 317

thêm nhiều bề tôi che lấp mình

[8]

. Tự công bị che lấp là bắt đầu từ đó.

h/ Nếu tên bắn tới có hướng nhất định thì phải chứa sắt để phòng bị phía
đó; nếu không có hướng nhất định thì phải cất nhà bằng sắt để phòng bị
mọi phía; phòng bị như vậy thì mình không bị thương. Vua mà phòng bị hết
các bề tôi thì bề tôi không còn ai là gian nữa.
i/ Bàng Cung (mưu thần nước Ngụy) sắp đưa thái tử qua làm con tin ở Hàm
Đan (kinh đô nước Triệu, nay ở Hà Bắc), tâu với vua Ngụy:
- Có người nói rằng chợ có cọp, đại vương tin không?
Vua đáp:
- Không.
- Hai người nói thì đại vương tin không?
- không.
- Ba người nói thì đại vương tin không?
- Quả nhân tin.
Bàng Cung bèn thưa:
- Chợ thì không có cọp được, điều đó hiển nhiên. Vậy mà ba người nói thì
chợ hóa ra có cọp. Nay từ Hàm Đan cách nước Ngụy xa hơn là (từ triều
đình tới) chợ, mà bọn bề tôi bàn ra nói vào đông hơn ba người, xin đại
vương xét cho điều đó.
Bàng Cung đi Hàm Đan về, không được vô yết kiến vua nữa

[9]

.

*
Kinh 2. Cương quyết trừng phạt. Nhân ái thái quá thì pháp độ không thi
hành được, uy nghiêm không đủ thì kẻ dưới lấn người trên. Hình phạt
không cương quyết thì cấm lệnh không được tuân.

Thuật này rút ra từ:
a/ Truyện Đổng Tử đi thăm Thạch ấp.
b/ Truyện Tử Sản dạy Du Cát.
c/ Lời Trọng Ni nói về sương rơi.
d/ Phép nhà Ân phạt việc đổ tro ra dường.
đ/ Truyện người điều khiển đoàn xe xin bỏ việc.

e/ Truyện Công Tôn Ưởng phạt nặng những tội nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.