HANG DÃ THÚ - Trang 117

vườn cỏ dại nhỏ gần cửa hàng sách. Tên Áo Nâu nhảy chồm theo sau gã.
Hai bên túm chặt lấy nhau. Hắn tuy không quá mạnh khỏe cũng như không
thạo về đánh đấm, nhưng Paul cũng phải mất một lúc mới đứng dậy được.
Giận dữ vì mình bi tấn công bất ngờ, gã nắm lấy cổ tay của hắn vặn thật
mạnh, nghe thấy một tiếng rắc.

“Ái,” tên lính thì thầm. Hắn nằm dán xuống đất, bất tỉnh.
Felstedt đang chuyển sang tư thế ngồi, lau đám mũi dãi trên mặt.
Paul rút khẩu súng ngắn trên thắt lưng tên lính, ném sang mái một tòa

nhà thấp gần đó. Gã quay sang người đàn ông bán sách và người phụ nữ.
“Rời khỏi đây ngay. Đi.”

Không nói câu nào, họ nhìn chằm chằm vào gã.
“Nhanh lên!” gã càu nhàu gay gắt.
Một tiếng huýt sáo vang lên trên phố. Thêm vài tiếng quát.
Paul nói, “Chạy đi!”
Ông già bán sách lại đưa tay lau miệng, liếc nhìn những gì còn lại của

cửa hàng lần cuối cùng. Người phụ nữ quàng tay qua vai ông, họ gấp gáp
bỏ đi.

Nhìn sang phía đối diện dưới phố Rosenthaler, Paul để ý thấy nửa tá tên

lính Xung Kích đang chạy về phía mình.

“Con lợn Do Thái kia,” tên bị vỡ mũi làu bàu. “À, mày xong rồi nhé.”
Paul chộp lấy ba lô, vơ vội những thứ vương vãi bỏ vào trong rồi bắt đầu

chạy đến con ngõ gần đó. Nhìn một cái ra sau lưng, đám lính cao lớn đang
đuổi theo. Bọn này mọc đâu ra đông thế? Từ con ngõ chạy ra, gã thấy mình
đứng trên con phố với những ngôi nhà, các xe đẩy, nhà hàng đổ nát và
những cửa hàng phô trương, hào nhoáng. Gã dừng lại, nhìn xung quanh con
phố đông đúc.

Gã bước qua một người bán quần áo dùng rồi. Lợi dụng lúc người bán lơ

đãng, gã thó một chiếc áo khoác màu xanh thẫm từ trên giá quần áo nam
giới. Gã vo tròn nó lại rồi định tới con ngõ khác để mặc vào. Nhưng gã
nghe thấy những tiếng quát gần đó, “Đằng kia! Phải hắn không?… Tên kia!
Đứng lại!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.