HANG DÃ THÚ - Trang 160

vàng sẫm, gợn sóng và không trang điểm giống như hầu hết phụ nữ gã đã
thấy tại Berlin. Làn da mờ xỉn, đôi mắt nâu mệt mỏi, những dấu hiệu nhợt
nhạt này hẳn đòi hỏi vài bữa ăn thịnh soạn và một giấc ngủ đẫy. Và thật
hiếu kỳ, chính vì những bối rối này khiến người phụ nữ mang nó có vẻ hấp
dẫn gã hơn bao giờ hết. Không giống những người bạn của Marion - hay
như chính bản thân Marion - những cô nàng lúc nào cũng ăn diện ngất trời
đến mức bạn không còn biết thực sự họ trông thế nào.

“Tôi là Käthe Richter. Chào mừng đến Berlin.” Cô chìa bàn tay đỏ lựng,

xương xẩu ra phía trước, bắt tay gã thật chặt. “Tôi không biết khi nào anh
mới đến. Ông Morgan đã nói là vào hôm nào đó dịp cuối tuần này. Trong
trường hợp nào thì chỗ ăn ở của anh cũng sẵn sàng rồi. Xin mời vào.”

Gã bước vào trong phòng nghỉ, ngửi thấy mùi dầu mỏ từ chai thuốc

chống côn trùng, mùi chanh và thoang thoảng mùi tử đinh hương, có lẽ là
mùi nước hoa của cô. Sau khi đóng lại rồi khóa cửa ra vào, cô nhìn qua
cánh cửa sổ bên đã kéo rèm một lần nữa, nhìn khắp con phố một lúc. Sau
đó, cô lấy từ tay gã va li cùng chiếc ba lô.

“Không, tôi…”
“Để tôi mang cho,” cô đon đả nói. “Đi lối này.”
Cô dẫn gã đến cánh cửa trên đường xuống hành lang mờ, dù ban đầu vẫn

có các ngọn đèn đất lắp cạnh các ngọn đèn điện mới hơn. Vài bức họa sơn
dầu cảnh đồng quê đã phai màu treo trên tường. Käthe mở cửa, ra hiệu cho
gã vào trong. Căn hộ rộng rãi, sạch sẽ với đồ nội thất thưa thớt. Cửa trước
mở ra lên phòng khách, một phòng ngủ ở phía sau về bên trái, dọc theo bức
tường là một căn bếp nhỏ ngăn cách với khu sinh hoạt còn lại bằng một bức
bình phong Nhật Bản bẩn thỉu. Những chiếc bàn được che phủ bằng các
bức tượng thú và búp bê nhỏ, sứt mẻ, những chiếc hộp sơn mài và quạt giấy
rẻ tiền. Có hai chiếc đèn điện chập chờn. Một chiếc máy hát nằm trong góc
phòng kế bên một chiếc radio to có chân đế. Cô bước đến và bật nó lên.

“Phòng hút thuốc nằm ở phía trước tòa nhà. Tôi chắc chắn anh đã quen

với phòng hút thuốc chỉ dành cho nam giới, cơ mà ở đây ai cũng dùng
được. Tôi khăng khăng đòi thế đấy.”

Nhưng gã cũng chẳng quen ở phòng hút thuốc chút nào. Gã gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.