HANG DÃ THÚ - Trang 229

Ngập ngừng một lúc.-“Đó có thể là vấn đề.”
“Chúng tôi không còn lựa chọn nào,” Paul nóị. “Ông phải lo được.”
“Chúng tôi có thể đưa cậu quay về sớm.”
“Không, ông không muốn làm thế,” Paul mạnh mẽ nói.
Âm thanh từ chiếc radio có thể là do sóng điện từ, hoặc có thể là tiếng

thở dài của Bull Gordon.

“Yên tâm đi. Tôi sẽ gọi lại cho cậu ngay khi có thể.”

“Vậy chúng ta có thể có được gì với tiền của tôi?”

“Tôi không biết chi tiết,” Bull Gordon nói chuyện với Cyrus Adam

Claybom, người đang trên đầu dây bên kia ở Nevv York. “Họ không thể
làm thế này. Lo lắng bị nghe trộm, ông biết đấy. Nhưng rõ ràng quân Phát
xít đã cắt hết đường tiếp cận thông tin Schumann cần để tìm ra Ernst.
Không nghi ngờ gì nữa.”

Claybom càu nhàu.
Gordon lại thấy ngạc nhiên dễ chịu, cân nhắc đến người ông đang nói

chuyện là người giàu nhất đứng thứ tư, hay thứ năm trong nước. (Ông ta
vốn được xếp thứ hai, nhưng vì khủng hoảng thị trường chứng khoán, ông
ta bị tụt hai bậc.) Tính cách hai người rất khác nhau nhưng họ cùng chia sẻ
hai đặc trưng thiết yếu: cả hai cùng chảy trong người dòng máu lính và đều
là những người ái quốc. Điều đó xóa nhòa đi khoảng cách về thu nhập và
địa vị.

“1.000? Tiền mặt à?”
“Vâng, thưa ngài.”
“Tôi thích tên Schumann đó. Bài bình luận tái tranh cử của hắn khá sắc

sảo. FDR run sợ như một con thỏ.” Claybom cười khúc khích. “Cho dù
Thượng Nghị sĩ sắp chết điếng luôn.”

“Có vẻ như thế.”
“Được rồi. Tôi sẽ thu xếp tiền.”
“Cảm ơn ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.