HANG DÃ THÚ - Trang 449

trắng xé ra từ sau cuốn sách. Thật mỉa mai xét đến khía cạnh Chủ nghĩa
Hòa bình đã mang họ đến nơi kinh hoàng này, tựa đề cuốn sách là Những
Chieens Thuật Kỵ Binh Trong Chiến Tranh Pháp Phổ, 1870-1871.

Những tiếng thút thít sợ hãi, những tiếng quát tháo giận dữ xung quanh

anh, những tiếng nức nở.

Kurt hầu như không nghe thấy gì. “Đừng sợ,” anh nói với em trai.
“Không,” cậu thanh niên trẻ hơn khiếp đảm nói, giọng vụn vỡ. “Em

không sợ.”

Trái ngược với nội dung lá thư thông báo cho bố mẹ yên tâm anh đã định

viết cho bố mẹ đêm đó, mà Ernst đã hứa rằng chúng có thể gửi, lúc này anh
viết một lá thư hoàn toàn khác.

Gửi Albrecht và Lotte Pischer
Phố Prince George, số14
Swiss Cottage,
London, Anh
Nếu bằng một phép màu nào đó lá thư này đến được tay bố mẹ, xin hãy

biết rằng lúc này chúng con chỉ nghĩ đến bố mẹ thôi, vào những giờ phút
cuối cùng trong cuộc đời của chúng con. Tình huống dẫn đến sự ra đi của
chúng con chẳng có ý nghĩa gì, cũng giống như cái chết của chục nghìn
người chúng con ở đây. Chúng con cầu nguyện rằng bố mẹ vẫn tiếp tục
công việc của mình, luôn có hình ảnh chúng con trong tâm trí để sự điên rồ
này có thể sẽ kết thúc. Bố mẹ hãy nói với mọi người lắng nghe mình sự xấu
xa ở đây còn tồi tệ hơn tất cả những gì họ có thể hình dung, và rằng nó sẽ
không chấm dứt, cho đến khi ai đó đủ can đảm làm điều đó.

Bố mẹ hãy tin rằng chúng con yêu bố mẹ.
Các con trai của bố mẹ

Xung quanh anh, những tiếng thét va vào nhau khi các thanh niên quỳ

xuống, hoặc gập bụng và bắt đầu hôn lên mặt sàn gỗ sồi tróc lở, những tấm
ván gỗ ốp chân tường để liếm bất kỳ mẩu không khí nào có thể nhận được
từ dưới sàn nhà. Vài người chỉ đơn giản cầu nguyện trong thanh thản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.