HANG DÃ THÚ - Trang 458

Ông đứng dậy, ráng hết sức chạy nhanh về phía phát ra âm thanh chừng

nào tấm thân to béo cộng đôi chân đau còn chịu được. Ông đến được con
đường phủ đầy cỏ và đi theo ra đến đường cao tốc. Không thấy chiếc xe tải
Dịch vụ Lao động đâu hết, Kohl quay người chạy đến chỗ đỗ xe DKW.
Nhưng ông nhanh chóng khựng lại. Nắp ca pô bị bật lên, những sợi dây bị
lòng thòng ra ngoài. Schumann đã phá hỏng xe. Ông quay người lại, lao
xuống con đường về phía tòa nhà lớp học.

Ông đến nơi đúng lúc hai chiếc xe SS vừa phanh kít lại gần đó. Mấy tên

lính không mặc quân phục nhảy ra ngoài, ngay lập tức vây quanh xe
Mercedes có Ernst đang ngồi bên trong. Chúng rút súng ngắn ra, nhìn chằm
chằm vào rừng nhằm phát hiện mối đe dọa.

Kohl lao qua khu rừng thưa về phía chúng. Các sĩ quan SS nhíu mày khi

thấy Kohl đến gần, tất cả đều chĩa súng về phía ông.

“Tôi là Cảnh sát Hình sự!” ông thở hổn hển kêu lên, chìa thẻ ra.
Tên tư lệnh SS đứng nghiêm chào. “Hail Hitler.”
“Chào,” Kohl ngắt lời.
“Một thanh tra Cảnh sát Hình sự từ Berlin? Ông đang làm gì ở đây? Có

nghe báo cáo vô tuyến điện vụ tấn công Đại tá Ernst không?”

“Không, tôi đuổi theo nghi phạm đến đây, Đại úy. Tôi không biết âm

mưu của hắn nhằm vào đại tá, dù tôi muốn hắn có liên quan đến một vấn đề
khác.”

“Đại tá và vệ sĩ của ông ấy không nhìn thấy kẻ tấn công,” tên SS nói với

thanh tra. “Ông có biết hắn trông thế nào không?”

Kohl ngần ngừ.
Một từ duy nhất bỗng vụt hiện trong tâm trí thanh tra, nằm yên đó như

con cá mút đá không chịu biến đi.

Cái từ đó là bổn phận.
Cuối cùng Kohl đáp, “Có, có. Tôi biết, thưa ngài.”
Tên tư lệnh SS nói, “Tốt. Tôi đã ra lệnh lập các chốt kiểm soát trong cả

vùng này. Và sẽ gửi cho họ mô tả về hắn. Hắn là người Nga đúng không?
Chúng tôi nghe nói vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.