HANG DÃ THÚ - Trang 470

Chương 42

Chiếc xe lượn như một vũ công trên con đường về nhà hắn tại
Charlottenburg. Reinhard Ernst ngồi ghế sau, gắng hết sức không
nghiêng người theo mỗi cú ngoặt. Claus, tên trung úy SS đi cùng hắn
tại Trường Đại học Waltham bị thương do kính xe Mercedes bắn vào
người đã được đưa đi viện phẫu thuật. Một chiếc xe SS khác chở đầy
lính đội mũ sắt màu đen đi đằng sau.

Hắn bỏ kính ra, lấy tay dụi mắt. Chà, Keitel và tên lính tham gia vào

nghiên cứu đã chết rồi. “Đối tượng D” là cách Ernst nghĩ về tên lính hắn
chưa từng biết tên… Cái ngày hôm nay đúng là một thảm kịch.

Dẫu vậy, có một điều ám ảnh suy nghĩ của Ernst nhất, đó là lựa chọn của

gã sát thủ bên ngoài Tòa nhà số 5. Thay vì giết chết hắn một cách dễ dàng
nếu muốn, mà rõ ràng đó là nhiệm vụ, gã lại đi giải cứu các thanh niên kia.
Suy nghĩ về hành động này, nỗi khiếp sợ về việc Ernst đang làm đã trở nên
rõ ràng. Phải, hắn đã nhận ra Nghiên cứu Waltham là nghiên cứu ghê tởm.
Hắn đã nhìn thẳng vào mặt họ và nói: Phục vụ trong quân ngũ một năm,
những tội lỗi của các bạn sẽ được xóa bỏ - suốt quãng thời gian đó hắn biết
rằng đó chỉ là lời dối trá. Hắn đã dệt nên câu chuyện hư cấu khiến các nạn
nhân thấy thoải mái, không mảy may nghi ngờ. Nhờ thế tên lính có thể làm
quen với họ trước khi xuống tay sát hại.

Phải, hắn lừa anh em nhà Fischer, lừa các công nhân Ba Lan rằng họ sẽ

được trả lương tăng gấp đôi nếu trồng cây gần Charlottenburg cho Thế vận
hội. Hắn lừa các gia đình Do Thái ở Gatow tập hợp bên bờ sông. Ernst
cùng người của hắn sẽ bảo vệ họ trước vài tên lính Xung kích phản bội ở
gần đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.