HANG DÃ THÚ - Trang 472

Ernst đang tạo ra vẫn sống, trở thành xương sống của vinh quang một nước
Đức mới - về cơ bản là vì một nền hòa bình Châu Âu mới.

Phải có những sự hy sinh.
Ngày mai, Ernst sẽ bắt đầu tìm kiếm một bác sĩ tâm lý, hoặc một Giáo

sư-Tiến sĩ khác có thể giúp hắn tiếp tục công trình. Và lần này, hắn sẽ tìm
một người phù hợp với tinh thần của Chủ nghĩa Quốc Xã hơn Keitel - vì
Chúa, ông bà hắn không phải là người Do Thái. Ernst phải thông minh hơn.
Đây là một khoảnh khắc của lịch sử khi người ta phải thông thái hơn.

Xe tấp vào lề trước cửa nhà. Ernst cảm ơn tài xế rồi xuống xe. Những tên

quân nhân SS trong chiếc xe phía sau cũng xuống xe, gia nhập cùng những
tên khác đang bảo vệ nơi ở của hắn. Tên tư lệnh nói chúng sẽ ở đây cho đến
khi tên sát thủ bị bắt, hoặc có thể được chứng minh rằng gã đã bị giết hoặc
trốn khỏi đất nước. Ernst cũng lịch sự cảm ơn tư lệnh rồi bước vào trong
nhà. Hắn chào đón Gertrud bằng một nụ hôn. Cô liếc nhìn sợi cỏ và đám
bùn dính trên quần hắn.

“Ôi, anh đúng là vô dụng, Reinie!”
Chẳng buồn giải thích, hắn mỉm cười buồn bã. Cô quay trở lại bếp với

món nướng gì đó ngát hương thơm của giấm và tỏi. Ernst lên gác rửa ráy và
thay quần áo. Hắn thấy đứa cháu trai trong phòng mình, đang vẽ trên một
tập giấy.

“Ông nội!” thằng bé reo lên, chạy về phía hắn.
“Chào, Mark. Tối nay chúng ta sẽ lắp nốt thuyền chứ?”
Thằng bé không đáp, Ernst thấy nó đang nhíu mày.
“Có chuyện gì thế?”
“Ông nội, ông vừa gọi cháu là Mark. Đó là tên bố cháu.”
Có đúng thế không? “Ông xin lỗi, Rudy. Ông đã không suy nghĩ. Hôm

nay, ông rất mệt mỏi, ông nghĩ rằng mình cần ngủ trưa.”

“Vâng, cháu cũng đi ngủ trưa,” thằng bé háo hức nói, hạnh phúc khi làm

ông nó vui lòng vì kiến thức của mình. “Đôi khi vào buổi trưa cháu cũng
mệt mỏi. Mẹ cháu cho cháu uống sữa nóng, đôi khi là ca cao và rồi cháu lại
ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.