Sau khi quay về Berlin, Paul đã mất nhiều công sức dò hỏi tại quán cà
phê Aryan về nơi Otto Webber sinh sống. Gã muốn làm những gì mình có
thể để giúp đỡ bất kỳ ai trong số những ‘cô nàng’ của anh ta. Gã đến gặp
một người - Berthe - và kinh ngạc xen lẫn vui sướng khi biết Webber vẫn
còn sống.
Viên đạn đã găm vào bụng anh ta tại nhà kho bên bờ sông Spree tuy
nghiêm trọng, nhưng không gây chết người vì nó chỉ xuyên qua phần mềm
một đoạn ngắn. Anh ta đang trôi bồng bềnh trên sông trong chiếc thuyền
theo kiểu tang lễ Viking, thì có vài ngư dân đã kéo anh ta ra. Họ cho rằng
anh ta vẫn còn sống bất chấp tình trạng bên ngoài. Họ đưa anh ta vào
giường và giúp cầm máu. Không lâu sau đó, anh ta được gửi đến một bác sĩ
trong băng nhóm cũ đã làm phẫu thuật cho anh ta, dĩ nhiên với một cái giá
là không được hỏi han gì đến ông ta nữa. Chứng nhiễm trùng về sau còn tệ
hơn vết thưoug. (“Những khẩu Luger,” Webber kêu ca, “Chúng mang
những gì bẩn thỉu nhất của viên đạn. Mang theo cả vi trùng đấy.”) Nhưng
Berthe đã đền bù cho việc vụng nấu nướng hoặc dọn dẹp nhà cửa, bằng
cách trở thành một y tá tận tâm. Cùng với Paul chăm sóc cho tay anh chị
người Đức này bình phục trong vài tháng.
Paul chuyển đến một căn nhà trọ khác tại một vùng bị lãng quên trong
thành phố cách xa ngõ Magdeburger và Quảng trường Alexander Plaza. Gã
ở ẩn tại đây một thời gian, làm mấy trận quyền anh trong các phòng tập thể
hình, kiếm được vài mác ở đây đó trong các xưởng in và thi thoảng hẹn hò
với vài phụ nữ địa phương: hầu hết họ đều đã từng là những người theo
Chủ nghĩa Xã hội, là nghệ sĩ hoặc nhà văn phải trốn tránh tại nhiều nơi như
phía Bắc Berlin và Quảng trường Tháng 11 năm 1923. Trong những tuần
đầu tiên của tháng Tám, gã đều đặn đến bưu điện hoặc quảng trường để
xem Thế vận hội trên các màn hình lớn truyền trực tiếp được lắp đặt tại đó
dành cho những ai không có vé vào sân. Với vẻ ngoài đích thị của một kẻ
Quốc Xã (mái tóc Aryan được nhuộm bạc, chỉ cần vậy thôi), gã hẳn sẽ phải
ép mình thốt ra câu chửi thề vài lần khi Owens dành huy chương vàng. Tuy
nhiên, hầu hết những người Đức ngồi xung quanh gã nhiệt tình chúc mừng
chiến thắng của tay Da màu kia. Những Vận động viên người Đức giành