HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 102

- Đúng là điều tôi lo sợ - Tiếng bác sĩ thốt lên - Hẳn là một cô bạn của

bà Leigh Gordon. Vụ việc phức tạp lên. Tôi phải tìm cách đối phó...

Ông ta chưa nói hết câu. Tommy và Tuppence nghe thấy tiếng cửa

đóng lại và không thấy gì nữa.

Im lặng, Tommy ra lệnh và điều khiển cuộc rút lui. Khi họ trở về chỗ

bớt rậm rạp khá xa ngôi nhà để không ai nghe thấy họ, ông lên tiếng.

- Tuppence, sự việc trở thành nghiêm trọng. Họ đang suy ngẫm một

đòn nặng nề. Anh nghĩ rằng chúng ta phải trở về Luân Đôn không trì hoãn
và báo cho Stavansson.

Ông hết sức ngạc nhiên thấy Tuppence lắc đầu.

- Phải ở lại tại chỗ. Anh không nghe ông ta nói là phải tìm cách đối

phó hay sao? Điều đó có thể xảy đến bất cứ điều gì.

- Điều tệ nhất là chúng ta không đủ thông tin để báo cho cảnh sát.

- Nghe em, Tommy, tại sao anh không điện thoại cho Stavansson từ

trong làng? Em sẽ đứng đây chờ anh.

- Phải chăng có lẽ đây quả là kế hoạch tốt nhất. Nhưng hãy nói...

Tuppence...

- Thế nào?

- Cẩn thận... hả?

- Hẳn thế, nỡm! Nhanh lên nào!

Hai giờ sau Tommy trở lại và thấy Tuppence đang đợi cạnh chấn song

sắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.