HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 87

- Ông bà có một quang cảnh nhìn ra thành phố Luân Đôn.

- Thanh tra Marriot! - Tommy la lên.

Viên thanh tra lao ra từ phòng bên cạnh, trong khi một cái mỉm cười

giễu cợt hiện ra trên môi ngài Arthur.

- Tôi đã ngờ. Nhưng lần này thưa ngài thanh tra, ngài không nắm được

tôi đâu. Tôi thích thoát bằng lối đi xe riêng của tôi.

Và đặt hai tay lên bậc cửa sổ, Arthur nhảy vào khoảng không.

Tuppence kêu một tiếng thất thanh, vừa bịt tai lại để không nghe thấy

tiếng từ bên dưới đưa lên. Marriot thốt tiếng chửi thề.

- Lẽ ra chúng ta đã phải nghĩ đến cái cửa sổ. Mặc dù theo ý em, sẽ khó

buộc tội ông ta với một chứng cứ quá mỏng manh như thế. Em phải xuống
và anh hãy lo mọi chuyện.

- Con quỷ khốn khổ, - Tommy lẩm bẩm - giá như hắn ta yêu vợ hắn.

Marriot cười khẩy:

- Nếu như hắn ta yêu vợ hắn ư? Hắn sẽ không biết quay về phía nào để

kiếm ra tiền. Bà Marivale có sẵn một tài sản cá nhân đáng kể mà ông ta là
người thừa kế. Nếu bà ta từ bỏ hắn để đi trốn với đại úy Hale, thì hắn không
lĩnh được một xu.

- Thật thế ư?

- Đúng mà. Từ đầu, tôi ngờ rằng Merivale là đồ vô lại và Hale không

có gì đáng quở trách. Chúng tôi biết khá rõ những người ở Vardt... nhưng
điều thật bực mình khi các chứng cớ không thể chối cãi được. Nếu tôi là
ông, ông Beresford, tôi sẽ tặng cho bà nhà một cốc sâm banh. Các sự cố đã
làm bà nhà xao động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.