HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 313

khi mái tóc dài của cô êm ái kéo lê qua da thịt anh. “Giờ tới em dùng món
tráng miệng của mình,” cô nói, và trong một lúc thật lâu sau đó không có
một lời nào, không một ý nghĩ nào, chỉ có hai người gắn chặt nhau trong
mê đắ Sau đó, anh ôm cô và tiếng thở dài thỏa mãn thoát khỏi anh.

Rồi ngực anh phập phồng trong một tràng cười khùng khục, và Amanda

cựa quậy áp vào anh. “Chuyện gì vậy?” cô tò mò hỏi. “Anh đang nghĩ đến
đêm đầu tiên chúng ta gặp nhau … em sẵn sàng trả tiền cho anh để anh làm
việc này này. Và anh đang cố tính xem em nợ anh bao nhiêu sau tất cả mọi
lần chúng ta ngủ với nhau.” Cho dù mệt lử, Amanda cũng không thể ngăn
được nụ cười bất chợt.

“Jack Devlin … làm sao mà anh có thể nghĩ đến tiền vào lúc như thế này

cơ chứ?” “Anh muốn em nợ anh nhiều đến nỗi em sẽ không bao giờ thoát
khỏi anh.” Cô mỉm cười và kéo đầu anh xuống. “Em là của anh,” cô thì
thầm trên môi anh. “Bây giờ và mãi mãi, Jack à. Anh hài lòng chưa?” “Ồ,
rồi.” Và anh dành cả đêm còn lại cho cô thấy mức độ hài lòng của anh
nhiều đến mức nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.