HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 68

đồng, với bậc thang được thiết kế để mở ra và đóng lại tự động cùng với
cánh cửa. Mỗi một inch của chiếc xe đều bóng nhoáng và hoàn hảo.

Những cánh cửa sổ nghiêng nghiêng được lắp những tấm rèm bằng tơ,

trong khi nội thất bên trong được phủ bằng da thuộc màu kem. Một nhóm
bốn con ngựa màu hạt dẻ cân xứng một cách hoàn hảo giậm chân và nôn
nóng thở phì phò, hơi thở của chúng phụt ra thành làn khói trắng trong
không khí giá rét.

Đây là loại xe ngựa mà những nhà quý tộc giàu có mới sở hữu. Làm sao

một nhà xuất bản có một nửa là dòng máu Ai-len lại có đủ khả năng mua
nổi một xe ngựa kiểu này? Devlin chắc hẳn phải thành công hơn những tin
đồn mà cô đã tin. Lấy lại được vẻ điềm tĩnh, Amanda đến gần cỗ xe ngựa.

Một người hầu nhảy từ chỗ ngồi của anh ta và nhanh chóng mở cửa,

trong khi Charles đỡ Amanda lên bậc thang xe. Cỗ xe gần như không rung
chuyển khi cô ngồi yên vị vào chiếc ghế bọc da. Không cần đến chiếc khăn
phủ chân mà Charles đã mang theo, vì một cái chăn viền lông trong xe đã
được chuẩn bị cho cô.

Một lò sưởi chân đốt bằng than đá khiến Amanda rùng mình dễ chịu khi

làn hơi ấm nóng tỏa ra bên dưới váy lên đến đầu gối cô. Dường như Devlin
nhớ cô không thích trời lạnh. Gần như sửng sốt, Amanda ngả lưng dựa vào
cái ghế bọc da mềm mại và nhìn chăm chú qua cửa sổ mờ hơi sương vào
đường nét mờ mờ của ngôi nhà nằm trên nền đất cao của cô.

Cánh cửa đóng lại mau lẹ, và chiếc xe nhẹ nhàng lăn bánh rời đi. “Được

thôi, ông Devlin,” cô nói to, “nếu anh nghĩ chỉ một cái lò sưởi chân và một
tấm chăn sẽ khiến tôi mềm mỏng với anh, vậy thì anh nhầm lẫn một cách
đáng buồn rồi đấy.” Chiếc xe ngừng lại ở Shoe Lane và Holborn, nơi tòa
nhà năm tầng màu trắng đồ sộ đang chờ đợi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.