HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 75

“Nếu có thể, tôi muốn nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề của chúng ta rồi

để tôi còn về.” Devlin toét miệng cười như thể cô nói điều gì đó thú vị lắm
chứ không phải là những lời chua cay. “Cô lại ngồi gần ngọn lửa đi,” anh
dỗ ngọt. Ánh lửa rực rỡ phía sau bức màn bằng sắt mạ vàng trông thật mời
gọi.

Sau khi cởi nón,áo khoác và để chúng lên cánh tay đang chờ đợi của

Oscar Fretwell, Amanda tự ngồi xuống một cái ghế da. “Cô uống chút gì
với tôi chứ?” Devlin mời với tất cả sự quyến rũ và quan tâm. “Tôi thường
uống cà phê vào giờ này.” “Tôi thích trà hơn,” cô nói ngắn gọn.

Devlin liếc nhìn Fretwell với đôi mắt màu xanh lấp lánh. “Trà và một đĩa

bánh quy ngọt,” anh nói với người quản lý, người ngay tức khắc biến mất
và để họ lại một mình. Amanda e dè liếc nhìn người nói chuyện cùng cô, và
cảm thấy hai lòng bàn tay trở nên ươn ướt bên trong đôi găng tay da của
mình.

Thật không đúng đắn khi một người đàn ông lại đẹp trai quá mức ấn

tượng đến vậy, đôi mắt xanh của anh thậm chí còn đẹp lạ lùng hơn là cô
từng nhớ, mái tóc đen của anh cắt vừa đủ để lộ mớ tóc dày hơi gợn sóng.
Thật là lạ khi một người đàn ông cao to, cường tráng đến thế mà lại có lòng
yêu thích sách.

Anh trông không giống một học giả, cũng không giống kiểu người ở

trong phòng làm việc, thậm chí trong một phòng to lớn như phòng này.
“Anh có một tòa nhà lộng lẫy thật, anh Devlin,” cô nói. “Không nghi ngờ
gì là mọi người đều nói với anh như vậy.” “Cám ơn cô. Nhưng nơi này
cũng chưa thật đúng những dự định sau này.

Tôi chỉ vừa bắt đầu thôi.” Devlin ngồi xuống cạnh cô và duỗi thẳng đôi

chân dài ra phía trước, ngắm nghía hai mũi giày đen bóng loáng của mình.
Anh ta ăn mặc cũng chỉnh tề như tối qua, một chiếc áo khoác hợp mốt
nhưng đơn giản mở đằng trước, cùng với quần len xám đồng bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.