HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 94

lặng khi quay về phía anh. Đứng sau bàn làm việc, cô được tự do ngắm
nhìn tấm lưng trần của anh, và cảnh tượng đó đột nhiên làm cô giật mình.

Bờ vai rộng nở nang đầy vạm vỡ, tràn trề sinh lực được thu hẹp dần

xuống phần thắt lưng. Tuy nhiên, làn da ở đó lằn những vết sẹo chằng chịt
do những vết thương từ lâu … những vết sẹo còn lại từ những trận đòn tàn
bạo. Thậm chí còn có vài lằn màu trắng nổi sần lên trên làn da tối màu
xung quanh.

Devlin liếc nhìn qua vai, và cảm thấy cảnh giác vì sự im lặng bất chợt

của cô. Đầu tiên đôi mắt xanh của anh có vẻ thắc mắc, nhưng hầu như ngay
lập tức anh nhận ra cô đã thấy những gì. Gương mặt anh trở nên lạnh lùng
và kín bưng, những cơ bắp trên đôi vai cứng lại căng thẳng rõ rệt.

Một bên chân mày anh hơi nhướn lên, và Amanda bị giật mình bởi nét

mặt đầy kiêu hãnh gần giống như quý tộc của anh. Anh âm thầm thách thức
cô buông ra lời nhận xét về chủ đề rõ ràng bị cấm kỵ đó. Khoác vẻ mặt đặc
biệt ấy, anh dễ dàng có thể bị lầm tưởng là thành viên của tầng lớp quý tộc.

Amanda buộc mình tỏ ra bình thản, và cô cố nhớ đến mấy lời cuối mà

anh nói về … chuyện một buổi sáng khó khăn. “Phải rồi,” cô nói giọng đều
đều, đi vòng qua bàn với ly rượu uýt ski trong tay, “Tôi hiểu được chuyện
anh không quen có người cố gắng ám sát mình trong văn phòng.” “Không
phải theo nghĩa đen,” anh nhăn nhó nói.

Devlin có vẻ như dịu lại thấy cô không định hỏi về những vết sẹo. Anh

nhận lấy ly uýt ski và uống một hơi. Amanda bị mê hoặc bởi sự chuyển
động trên chiếc cổ dài của anh. Cô muốn chạm vào cái hình trụ ấm áp ấy,
và áp miệng mình vào chỗ vùng tam giác hõm vào ở cổ anh. Bàn tay để
không của cô cuộn lại thành một nắm đấm cứng nhắc.

Chúa ơi, cô phải cố trấn áp những thôi thúc này mới được! Đặt ly qua

một bên, Devlin dán chặt ánh mắt sáng ngời vào cô. “Thật ra,” anh thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.