HẠNH PHÚC MỘT MÌNH
Mộc Diệp Tử
Hạnh Phúc Tầm Thường
Dưới bầu trời này, mọi nỗi đau đều chỉ có riêng mình thấu.
___
Khi em đã đi qua rất nhiều lần thất vọng và tuyệt vọng, em sẽ nhận ra, dưới
bầu trời này, ai cũng nhỏ bé và tầm thường vậy thôi.
Sẽ có rất nhiều lần trong bóng tối một mình, tự gạt những giọt nước mắt rơi
trong lặng lẽ ,em tự hỏi bản thân mình, tại sao mình không tài giỏi, không
thành công, cũng chẳng may mắn và thuận lợi như người ta, chuyện gì em
làm cũng tệ, ngày còn đi học thì chẳng xuất sắc, đến lúc đi làm công việc
cũng chẳng ra sao, tình duyên thì lận đận, bạn bè thì cũng chẳng có mấy ai
thân thiết.
Rốt cuộc thì sau bao năm, từ lúc đi học đến lúc trưởng thành, em vẫn chỉ là
cái bóng, mờ nhạt trong cuộc đời của chính mình. Người ta nếu không tài
giỏi thì được trời cho nhan sắc nổi bật. Người ta nếu học hành không tốt thì
cũng có tài năng thiên phú chẳng phải lo lắng tương lai. Người ta nếu
không thành công thì cũng có gia thế hơn người. Là người ta nếu không
được mặt này ắt sẽ được mặt kia; còn em - chợt thấy mình chẳng có ưu
điểm gì để làm "cái vốn", để làm "điểm tựa" mà bật lên được cả. Em chỉ là
người bình thường đến mức tầm thường trong đám đông cuộc đời, nên bao
nhiêu năm đi qua, em mệt mỏi vì loay hoay mãi giữa dòng đời mà chẳng có
nổi cho mình một hướng đi rõ ràng. Trên con đường dài rộng bước vào đời
ấy, em cứ mãi là người lẻ loi, đơn độc, có những lúc em không hiểu được ý
nghĩa của cuộc đời mà em đang đi tới, vì động lực của em, đích đến của em