HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 148

“Anh ta gửi thiệp mời qua email cho em… Em biết anh không muốn

nhắc tới anh ta, cho nên em không nói gì.”

Ánh mắt cô hết sức vô tội, nghe câu trả lời này, lửa giận của anh tiêu

tan một nửa. Thì ra cô cũng biết anh ghen tuông.

“Dư Chính…” Lần đầu tiên Bảo Thục chủ động nắm tay anh.

Anh nhẹ nhàng nắm lại tay cô, chờ cô nói tiếp.

“Anh đừng giận…” Âm thanh của cô rất nhỏ, giống như thật sự hơi sợ

hãi.

Anh mềm lòng, giữa người yêu, ngoài phản bội ra thì còn có cái gì

không thể tha thứ chứ?

Anh ôm cô, vuốt mái tóc của cô bị gió thổi loạn: “Trở về ăn cơm đi.”

“Tụi mình đi ăn đơn giản thôi, trở về Kiến Phi nhất định sẽ hỏi đông

hỏi tây.”

Đối với “chuyện giữa bọn họ”, hai người đều rất ăn ý không nói với

người khác. Anh không phải không muốn, chỉ là Bảo Thục ngại ngùng, anh
nghĩ có lẽ quen rồi sẽ được.

Anh nắm tay cô hướng về phía văn phòng, định ăn gì đó.

“Em muốn ăn phần cơm đùi gà.” Bảo Thục làm nũng nói.

“Em chỉ muốn ăn phần cơm đùi gà thật lớn thôi.”

“Ông xã…” Kiến Phi uể oải một tay chống mặt bàn, “Anh mau mang

tiền đến cứu em đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.