HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 18

Bảo Thục cười rộ lên, bởi vì bản thân cô là một người có lòng tự trọng

không mạnh mẽ thì phải. Cho nên bằng lòng làm bạn với người xuất sắc
hơn mình rất nhiều.

Bỗng nhiên cô kinh ngạc nhìn chằm chằm trên đầu Dư Chính, từ lúc

nào anh lại có mấy sợi tóc bạc.

Cô nhẹ nhàng vươn tay, nắm lấy một sợi tóc bạc trên đầu anh, rồi khẽ

nhổ ra.

Sợi tóc trong tay cô, anh tỉnh lại.

Dư Chính dụi mắt, đây là động tác nhỏ của anh: “Sao cậu lại tới đây?”

Âm thanh của anh khàn khàn sau khi tỉnh ngủ.

“Tớ nghĩ có lẽ cậu còn chưa ăn gì nên tới tìm cậu.”

Anh tựa lưng vào ghế rồi duỗi thắt lưng: “Được rồi, đi ăn gì đi.”

Bảo Thục lắc đầu: “Tớ ăn rồi.”

Cô lấy ra bát ma lạt năng đã đóng gói, Dư Chính sửng sốt một chút,

ngay sau đó anh mỉm cười.

Anh ăn rất hăng say, giống như đã lâu chưa ăn gì. Vì thế Bảo Thục

nhịn không được hỏi anh: “Sáng nay sau khi tớ và Ben trở về thì cậu làm
gì?”

Anh đang ăn, mồm miệng trả lời không rõ ràng: “Viết xong kế hoạch.”

“Cậu bận bịu là không lo ăn uống.”

Dư Chính vừa ăn măng vừa nhìn cô, khoé miệng dịu dàng cong lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.