HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 26

Bảo Thục suy nghĩ hồi lâu, quả thật không thể phản bác anh, cô liền

bỏ cuộc không lên tiếng. Từ bé Dư Chính đã có tiếng là ngoan ngoãn,
không như cô, lúc nào cũng khiến mẹ lo lắng, nhưng hai năm nay bà không
quản cô nữa, cũng không biết là bà thật sự yên tâm hay là đã bỏ cuộc.

Cô đứng dậy từ từ đến sau người Dư Chính, anh cảm giác được bước

chân của cô nhưng không quay đầu lại.

Ở dưới ngọn đèn cô nhìn đỉnh đầu anh, chợt nói: “Cậu có năm sợi tóc

bạc rồi đấy, hơn nữa lần trước tớ giúp cậu nhổ một sợi, tổng cộng là sáu
sợi.”

Dư Chính mỉm cười: “Đếm rõ ràng như vậy làm chi.”

Bảo Thục bĩu môi, không nói được nguyên do. Dường như Dư Chính

luôn có thể làm cô á khẩu không trả lời được.

Cuối cùng cô vẫn thốt ra một câu: “Chứng minh cậu già đấy.”

Anh rõ ràng cứng người một chút, sau đó ngoảnh đầu nhìn cô, vẻ mặt

có phần nghiêm túc: “Thật sao?”

Cô bỗng nhiên rất muốn trêu chọc anh: “Đúng vậy, cậu xem mấy năm

nay, cậu rõ ràng không còn đẹp trai như trước, làm không tốt lập tức sẽ hói
đầu, cậu thông minh như vậy…”

Cô chưa nói tiếp, cái đầu thông minh không tóc, ai cũng biết cả.

Bây giờ đến phiên Dư Chính trầm lặng.

Bảo Thục lén cười, vẫn nhịn không được mà đưa tay làm rối bời mái

tóc của anh: “Lừa cậu đấy, cựu nam sinh đẹp trai nhất trường.”

Kỳ thật Dư Chính cũng không phải rất đẹp trai, nhưng Bảo Thục nghĩ

rằng, một mình anh cũng có thể đứng đầu trong top mười. Có lẽ vì cô rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.