HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 80

Nhưng khi Bảo Thục tiếp tục cởi nút áo của anh, lúc cởi đến nút cuối

cùng, cô bỗng nhiên hét to một tiếng: “A, đau quá.”

Dư Chính ngạc nhiên: “Sao thế?”

“Chân tớ…vọp bẻ…” Cô nắm lấy áo sơ mi anh, vẻ mặt rất đau đớn.

Anh vội vàng xoay người ngồi dậy nhìn xuống chân cô.

Đôi giày cô mang bị anh cởi ra, lật lên lòng bàn chân, quả nhiên là vọp

bẻ, anh véo một cái, cô kêu đau, lúc véo cái thứ hai cô không lên tiếng, anh
tiếp tục véo vài cái, ngón chân cô rốt cuộc nằm thẳng.

Dư Chính thở phào, quay đầu nhìn về phía Bảo Thục.

Cô nhắm hai mắt lại.

Anh có dự cảm chẳng lành, xoay người lên nhìn mặt cô —— anh có

thể xác định, cô đã ngủ rồi.

Anh ôm đầu ngồi ở cạnh giường, vậy mà nở nụ cười.

Trời ạ, rốt cuộc anh đang làm cái gì, anh chưa từng xung động như

vậy. Một phút đồng hồ trước, anh không suy nghĩ đến hậu quả mà ôm cô,
muốn cùng cô làm một chuyện mà khi mười sáu tuổi anh đã muốn làm.

Đúng rồi, anh hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả. Dư Chính thế này,

ngay cả chính anh cũng cảm thấy xa lạ.

Anh cười đến mức dạ dày hơi đau. Anh rất cám ơn cái chân kia của

Bảo Thục đã bị vọp bẻ. Nếu không, anh hoàn toàn không biết sáng mai tỉnh
lại, anh phải đối mặt với cô thế nào…

Dư Chính bất đắc dĩ đứng dậy đắp chăn cho Bảo Thục, rồi anh lấy

quần áo đến phòng tắm tắm rửa. Khi tắm xong đi ra, anh quyết định, hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.