HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 158

“Đây là ruộng dưa của bác Lành, không phun thuốc đâu. Anh ra đây suốt

mà.”

Bác Lành ở cùng xóm với nhà ông bà Quang Anh, cũng có họ hàng xa gì

đấy với nhà anh. Thấy anh khẳng định như thế, tôi cũng yên tâm, không
nghi ngờ gì nữa. Tôi lau lau quả dưa chuột lên áo cho sạch rồi cũng đưa lên
miệng cắn.

Quang Anh cũng bắt chước ngồi thả chân xuống theo tôi, nhưng vì chân

anh dài quá, vừa thả xuống đã chạm ngay đế giày vào nước nên cuối cùng
anh lại đành ôm lấy đầu gối ngồi thu lu trên cầu. Thấy tôi cười, anh tỏ ra rất
chán nản:

“Ai bảo chân dài là sướng chứ?”
Rồi Quang Anh lại nói liến thoắng đủ thứ về hai tuần vừa qua, nhất là

việc đau đầu vì phải lựa chọn hoặc đội tuyển tiếng Anh, hoặc đội tuyển
Hóa để chuẩn bị tham dự kỳ thi chọn đội tuyển Quốc gia của tỉnh. Đây là
hai môn mà Quang Anh học rất đỉnh, các thầy cô ở hai đội này đều tìm mọi
cách để lôi kéo anh về đội của mình. Tôi chẳng khuyên anh cái gì, vì biết
anh kể với tôi chuyện này không phải để xin tôi góp ý mà chỉ giống như
một câu chuyện mở đầu nhằm xua đi những ngại ngùng ngăn trở chúng tôi
suốt thời gian qua. Đôi khi không giận nhau quá lâu, đến lúc gặp lại, điều
duy nhất ngăn trở người ta làm lành chính là không tìm được một câu
chuyện mở đầu.

“Bụng chị Vân đã to lắm chưa?” Anh lại tò mò hỏi tôi.
“Chưa, mới có ba tháng thôi mà.” Tôi giãy nảy lên.
“Ngày xưa mẹ anh chửa anh, được bốn tháng là đã to lắm rồi ấy. Mẹ bảo

hồi ấy anh lì lắm, mãi gần mười tháng mới chịu ra. Thế đã biết con trai hay
con gái chưa?”

Anh đang kể chuyện nọ lại xọ sang chuyện kia làm tôi ngớ người mấy

giây mới hiểu anh vừa hỏi mình cái gì.

“Chị ấy chưa đi khám. Tiền đâu mà đi chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.