HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 159

Tôi kể cho Quang Anh nghe dự định học may của chị để tự may đồ cho

em bé, mắt Quang Anh sáng rực lên, hào hứng tranh lời tôi:

“Wao! Anh thích mẫu phụ nữ đảm đang và khéo tay như vậy lắm nhé!”
“Thật hả?” Tôi nhìn anh, miệng hơi nhếch lên.
Thấy tôi nhìn bằng ánh mắt như thế, Quang Anh hình như chột dạ, vội

vàng sửa lại:

“Nhưng không biết mấy cái ấy cũng chẳng sao. Phụ nữ thời hiện đại là

nên xông xáo ngoài xã hội hơn. Anh cũng thích người đanh đá một tí, hay
ghen một tí, thế mới giỏi giữ chồng.”

“Khẩu vị của anh cũng thật đặc biệt nhỉ?” Tôi cong môi cười.
“Thực ra, vấn đề không phải anh thích phụ nữ hiện đại hay phụ nữ truyền

thống đâu. Lâu nay anh biết là anh chỉ có một lựa chọn duy nhất thôi, ngốc
ạ!” Quang Anh nhìn tôi, mặt anh đầy vẻ nghiêm túc, nhưng không hiểu sao
tôi chỉ thấy mặt anh ngố không thể tả.

“Em không được cười.” Thấy tôi cười, anh lập tức cau mày nói.
Tôi chỉ cười, cười rất thoải mái. Anh tức không làm gì được, lại nói:
“Giờ anh nói một câu này, nếu em không dám cười tiếp thì từ ngày mai

trở đi em phải là bạn gái của anh.”

Tôi choáng váng cả người, nụ cười tắt còn mặt lại trở nên đỏ bừng.

Nhưng sự ương ngạnh trong tôi không cho phép mình thua cuộc. Tôi vênh
mặt nói với anh:

“Thế em dám cười tiếp thì anh thua em cái gì?”
“Cùng lắm anh lấy thân ra bồi đáp lại em là được chứ gì.” Quang Anh

cười rất gian xảo.

“Không thèm. Nếu anh mà thua, anh phải đáp ứng một yêu cầu của em.”
Anh gật đầu đầy sảng khoái:
“Thân anh anh còn không tiếc, chả lẽ lại đi tiếc với em một yêu cầu nhỏ

nhoi. Thế anh bắt đầu nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.