HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 222

Mấy năm nay, cuộc sống của gia đình tôi ở quê cũng đã khá khẩm hơn

rất nhiều. Thằng Mướp chuẩn bị vào lớp ba, Thanh Nguyệt cũng lên lớp
hai. Gia đình chú Bình sau khi mở được trang trại bên kia sông thì lập tức
trở thành một hộ giàu của xã, giờ chú dì chuẩn bị đón đứa nhỏ thứ hai. Dì
tôi có bầu, nhìn càng ngày càng đẹp mặn mà, ai cũng bảo: “Nhìn số nó bị
chồng bỏ tưởng đâu khổ, thế mà lại sướng.”

Nhờ vợ chồng chú dì, mẹ và ngoại cũng xây được một ngôi nhà nhỏ kiên

cố và vững chắc, không phải nửa đêm nằm lo nhà dột mùa mưa bão nữa.
Ngoại tôi ngày càng già, càng yếu, chân tay cũng không còn nhanh nhẹn
như trước. Những trưa hè, ngoại hát ru mấy đứa cháu ngủ, giọng khàn
khàn, ê a: “Bồng bồng cõng chồng đi chơi/Đi tới chỗ lội đánh rơi mất
chồng/Ông ơi cho tôi mượn cái gầu sòng/Tôi tát nước cạn cho chồng tôi
lên.” Lần đầu nghe thấy thế, thằng Mướp đang ngủ bèn ngóc đầu dậy, hỏi:

“Cụ ơi, sao vợ lại phải cõng chồng đi chơi? Sao không phải chồng cõng

vợ hả cụ?”

Ngoại tôi không đáp, đưa mắt nhìn về phía sông xa, dường như ngoại

đang nhớ lại những ngày tháng xa xưa. Thanh Nguyệt nằm bên cạnh cháu,
nhanh nhảu đáp:

“Vì ông chồng lười.”
“Cháu thì không bao giờ lười.” Thằng Mướp lại nằm trở xuống, hai chân

chổng vó lên, ngoáy ngoáy mấy cái như đang tập bơi. “Với lại nếu có rơi
xuống nước thì cháu cũng biết bơi rồi.”

Bà dì nhỏ Thanh Nguyệt cũng lanh không kém, vội cướp lời:
“Dì cũng biết bơi nhé!”
Ngoại tôi thấy hai đứa bắt đầu chí chóe với nhau thì vỗ lên mông mỗi

đứa một cái, mắng yêu:

“Cha bố tụi bây, có ngủ không cho bà còn đi cho mấy con gà uống nước

nào. Trời nắng thế này, con người còn không chịu nổi nói gì mấy con gà.”

Thế là hai đứa mới chịu nằm im.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.