HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 353

hỏi gì thì họ tươi cười như những gia nhân, nhưng họ không ưa gì tôi, trước
hết vì tôi làm những điều tốt cho họ, kế đó là do tôi đã không phải kẻ giầu
có mà họ lại được điều trị không mất tiền, điều đó chẳng hay ho gì đối với
một người bệnh dù đang là kẻ hưởng trợ cấp. Sau lưng thì chẳng còn thiếu
những chuyện bậy bạ họ kháo nhau về tôi. Nào là tôi không có xe ô tô như
phần đông các thầy thuốc khác trong vùng, họ nghĩ thầy thuốc mà đi bộ có
khác gì một thằng què. Các bệnh nhân của tôi, cứ bị kích động lên một tí,
mà các đồng nghiệp của tôi lại không bỏ lỡ cơ hội, thế là có thể nói rằng họ
trả thù tất cả sự tử tế của tôi, trả thù sự giúp đỡ tận tụy của tôi. Rồi thì tất cả
cũng trở thành chuyện bình thường. Dù thế nào thì thời gian cũng cứ trôi
qua.

Một buổi tối, khi phòng đợi của tôi hầu như chẳng còn ai, một vị linh

mục bước vào hỏi gặp tôi. Tôi không quen biết ông linh mục này, suýt nữa
thì tôi đuổi khéo ông ta. Tôi không thích các cha cố, tôi có lý do của tôi,
nhất là từ lần bị họ chơi một vố lên con thuyền ở San Tapeta

[121*]

. Tôi cố

mãi mà không sao nhận ra, để trách mắng cho một trận có sở cứ hẳn hoi.
Thật quả là tôi chưa hề gặp ông ta bao giờ. Tuy thế, ông này hẳn cũng như
tôi, thường hay đi lại trên đường phố Rancy vào lúc đêm hôm, vì ông ta
cũng quanh quất đâu đây. Cũng có thế mỗi lần thấy tôi là ông né tránh. Tôi
nghĩ thế. Tóm lại là có thể người ta đã bảo cho ông biết tôi không ưa các
linh mục. Điều đó có thể nhận thấy qua cái nhìn len lén của ông ta khi mở
đầu câu chuyện. Vậy ra chúng tôi chưa hề xô lấn nhau chung quanh các
bệnh nhân. Ông cho biết, ông phụ trách một nhà thờ ở gần đó từ hai chục
năm nay. Con chiên có hàng đàn, nhưng chẳng mấy người cũng tiền cho
ông. Gần như một kẻ ăn xin. Sự tình này đã làm cho chúng tôi xích lại gần
nhau. Chiếc áo thầy tu phủ lên người ông như một tấm chăn rất bất tiện cho
những cuộc đi dạo trong những khu phố bát nháo này. Tôi nhận xét với ông
và còn nhấn mạnh vào sự bất tiện quá thể của thứ đồ lề lỉnh kỉnh như vậy.
Ông trả lời:

- Rồi cũng quen đi thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.